Thứ Năm, 28 tháng 11, 2019

Thơ Bốn Câu








Symphony
Ơ hờ uất nghẹn nam mô khấp
Quá bước thiền môn lệ ứa khan
Tháng mười mây đen sà xuống thấp
Mưa ngập triều dâng che hoang tàn ...

Giọt sương khóc
Giọt sương khóc đợi đuốc hoa
Đất khô ngậm cỏ quê xa xa dần
Cây ngàn bóng núi phù vân
Chim di rũ cánh dấu chân bụi mờ...


Cáo chung
Sóng chìm nuốt nhục trợn tròng
Dùi cui xiềng xích thả rông đợi chờ
Chiều đầu bãi sáng cuối bờ
Sủa hùa theo nhịp đợi giờ cáo chung


Kỷ niệm ngày 01-01-2019 
Tuổi ngày mênh mông như sóng
Thét gào vùi dập mùa không
Đôi mắt làm ngơ trơ tráo 
Đôi tay nắm lỏng dư thừa !

32. Ái Khanh


Vừa ra trường, nhận việc tại thành phố lớn, lương ba cọc ba đồng sống vất va vất vưởng, cái lo thường xuyên làm sao ngày có đươc hai bữa ăn tạm đủ no và tối ngủ bớt muỗi !
Thông thường, nỗi khổ sẽ bớt cảm thấy khổ hơn khi nhìn thấy chung quanh ai cũng như mình. Đằng này còn gánh thêm cái quái ác song hành là cơ quan cũng là chỗ ngủ sau giờ làm việc nằm ngay góc đường Nguyễn Huệ và Nam Kỳ Khởi Nghĩa, đối diện cổng chính lại có quán Cafe Trang Đài mà giá một ly "nghe đồn" ngang ngửa một góc tháng lương nhưng nam thanh nữ tú ra vào nườm nượp, khổ chưa !

Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2019

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2019

Nhớ Thầy Phan Trọng Ngôn


   
         Môn Giảng văn – Phần cổ điển như là Văn tế, Phú, Đường thi, Hát nói…tưởng chừng khô khan, nuốt khó trôi, qua lời Thầy đã thành những áng văn vừa hùng tráng vừa khó quên, đi vào lòng lớp trẻ trong lúc xã hội đang nghiêng về lối sống hiện sinh và phong trào phản chiến bùng lên trong những năm khói lửa đầy trời ...