Thứ Năm, 5 tháng 12, 2019

Cười như mếu


Chỉn e :
( Đã nghe rét mướt luồn trong gió ) L. trọng Lư
Đã ế còn lên lộn cái đò !
Mà mơ :
“ cầu đường dài to bắt qua kinh...
“ Khách trẻ già luôn viếng cửa mình
“ lòng mướt thịt tươi bày ngồn ngộn
“ mình mình mình bán, mặc người kinh !

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2019

3. Nhà có hai chị hai

"... đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ..."
 Nhà có hai chị hai
     Chị hai hai ra đời là niềm vui to lớn nhứt của cả nhà nội - cái nhà chín mươi phần trăm là đàn ông con trai thì hạnh phúc nào bằng khi luôn được nghe tiếng bi bô của đứa bé gái trong nhà, hơn mười năm tiếp theo, má chưa có thêm được đứa nào nữa thì chị không còn là cục vàng cục bạc mà là cục kim cương của cha và mấy chú, chị muốn gì được nấy, muốn làm con gái điệu đàng với áo đầm vàng guốc đỏ thì vài hôm sau có ngay, thậm chí muốn làm con trai đội mũ bê rê có bê rê, đòi mua trái banh đá thì không cha thì mấy chú cũng chìu, mua rồi phải bị ... chơi cùng đến khi nào chị chán thì thôi !

5. Đánh vần đọc truyện

" Nhận ra mộ mẹ từ xa
" Tấn Lực chạy tới khóc òa :  mẹ ơi !
" Sao mẹ sớm bỏ về trời
" Để chúng con phải làm người ăn xin...
( bốn câu trong truyện thơ Phạm Công Cúc Hoa)
Đánh vần đọc truyện
     Hồi đâu cỡ 5-6 tuổi gì đó, trước sân đình làng, gần chợ có một gánh hát về dựng rạp lưu lại cả tháng, không hiểu sao toàn hát ban ngày tầm buổi chiều. Rạp có sân khấu nhỏ và chung quanh che bồ cót, vé hổng biết bao nhiêu nhưng chắc rẻ lắm vì dân quê đâu có tiền nhiều mà rạp thì thấy lúc nào cũng đông khách, ai đến sớm thì được ngồi trên những cái băng dài, trễ hết chỗ thì đứng, trẻ nhỏ chỉ cần người lớn dắt vô là được chớ không cần mua vé.

4. Quăng nháp

" Giữa thu vàng, bên đồi sim trái chín
Một mình ta ngồi khóc tuổi thơ bay ..."
      ( Thu hát cho người - Vũ Đức Sao Biển ) 

Quăng nháp
     Hồi đó, nói không phải phép chớ ông anh tui ổng lớn, lại đi học sư phạm, về nhà chơi dịp nghỉ hè biết chuyện không phải mà lại hùa theo kế hoạch tỉ mỉ của đứa em kề đặng đi... quăng nháp !

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2019

39. Thép Đã Tôi Thế Đấy !

                                                   Thép Đã Tôi Thế Đấy !
Trường NV2 của Bộ Thuỷ Lợi có ông thầy, tên cúng cơm trùng tên hạt đậu to, quê quán xứ Sông Cầu, đi tập kết về được bổ cho dạy môn chính trị mác lê ở trường. Thầy được phân một buồng ở khu gia binh cũ gần sân bay bỏ hoang, cũng trong nội hạt Đông Tác, chiến đấu từ khoá đầu đến tận khoá mười mấy hổng chừng (!), bỡi lúc ấy chúng tôi đã ra trường lâu rồi .
Thầy có nghề tay trái là bao thầu trọn gói từ chụp hình làm thẻ các lớp, hình khai giảng khoá mới, hình kỷ niệm ra trường đến các thứ ... tứ lung tung ! Thầy ôm luôn phần chụp đám cưới, đại hội công đoàn, thanh niên, phụ nữ, tất tần tật bằng cái máy Ze - nhít xuất xưởng từ thời ... Sa hoàng Nhi-cô-lai đệ nhị còn tại vị ( ! )
Còn nghề tay phải là dạy chính trị như tiểu sử trích ngang nêu trên. Là của hiếm về lý luận cũng như hô khẩu hiệu, do đã sống cùng nhân dân hai mươi năm từ khi đi tập kết, ra ngoải lại được ở cận kề thủ đô, thầy “bao giàn” ôm hết năm này qua năm khác tất tần tật các lớp nên thầy giảng các bài chính trị bằng ngôn từ đanh thép đầy sức chiến đấu, lý lẽ sắc bén như mác như lê, lời giảng thuộc làu làu như lặt rau, câu chữ tuôn ra rả như ra-đi-ô kẹt vô - lum ...
Ông thầy cắt tóc trắng xát phần dưới ót và hai bên mang tai, xốc thẳng đứng lên bằng một đường tông - đơ sắt lẹm, định hình mái bằng một nhát kéo cắt xéo ra hình lưỡi mác một bên đầu khi tóc chải lệch. Đôi khi để khoe vầng trán cao bóng lưởng thì thầy thoa nước chải ngược tóc ra sau ... Nhìn từ phía ót hao hao giống Hít-le, ngó chính diện, nhứt là buổi chớm đông có gió mùa, thầy diện bộ đại cán ục ịch trông từa tựa Mao chủ tịch ...
Đang thao thao bất tuyệt về 3 nguyên lý của phép biện chứng duy vật, 4 bước đi lịch sử thời kỳ quá độ tiến lên xã hội chủ nghĩa vân vân và vân vân...giữa lúc cao trào, thằng Phong lại giơ tay xin hỏi, đôi mắt nó rực sáng, đôi tai vểnh lên nghe như nuốt từng lời của thầy, rất lễ phép, đứng lên thưa gởi lâu lắc rồi nói, tuy nó hơi cà lăm nhưng nêu được đại ý là :
" - Chúng em chưa hình dung nổi, xin thầy diễn tả sơ sơ về thiên đường xã hội chủ nghĩa khi thành công cụ thể ra làm sao để bọn em tưởng tượng được chút nào ra chút ấy, được không ạ ? "
Thầy gục gặc đầu tỏ vẻ khen cách đặt câu hỏi đúng trọng tâm, như vị giáo sư khả kính không thể bộp chộp mà hẹn sẽ nghiên cứu và trả lời câu hỏi này vào tuần sau .
Sau một tuần, đến giờ chính trị, như mọi lần, thầy lại thao thao bất tuyệt tả cảnh sắc và con người ở Mát-cơ-va ở Cu-ba ở Bắc-kinh rồi thì, cũng phải đến cuối giờ, thầy cũng giữ lời là trả lời câu hỏi bữa trước.
Cả lớp im phăng phắt, thầy nói :
" Hãy hình dung đi, khi xã hội chủ nghĩa thành công thì :
"- Của cải như không khí
"- Con người như thánh hiền
"- Cảnh vật như thần tiên ...
...
Thề đó, chép lại y chang, không thiếu không thừa !
Hạt đậu to ơi, miền cực lạc tuy xa mà gần, xin bảo trọng !
Chiều CN 27-10-19