Thứ Bảy, 16 tháng 9, 2023

Bên kia sông

Đưa người qua bên sông

Vạt tóc mềm bay bay

Bờ vai gầy gió ôm

Xin muộn phiền theo mây

 

Đưa người về qua sông 

Bàn tay cười tạm biệt

Đôi mắt nhìn tha thiết

Như người tình mong manh


Hỡi người em bên sông

Nét cười qua đuôi mắt

Nép vào trong dáng nhỏ

Cắn môi mình thương thương


Em về bên kia sông

Chiều bên này tắt nắng

Hoàng hôn len chầm chậm

Chuông nhà thờ ngân vang


Nhịp bước chân đưa tiễn

Vọng ngày sau mơ màng ...





Em Gái Mưa



Em về đêm xuân xưa

Hương ngọc lan ngọt ngọt

Bàn tay mềm che dấu

Phố khuya lạnh tay không !


Hương ngọc lan ấp ủ

Phố xưa ngọn đèn mờ

Phố nay lung linh sắc

Màu thời gian như mơ ...


Em về đêm nửa khuya

Bước chân trần vội vã

Tay chưa cầm thì đã

Khoát tay cười - say bye !


Giá đêm nào cũng mưa

Vài giọt vương lên mắt

Mưa để còn tưởng thật :

Em buồn vì chia xa ...


( PĐ 17.9.23 )


Phú Đặng

Thứ Hai, 29 tháng 5, 2023

Nhatrang 27-5



Tây Nguyên 18-4



Phú Đặng

Thẻ bài dân sự


1. Cầu phao sông Ba
Đến ngày lên xe đi cao nguyên theo lịch trình đã định lại không có cách nào liên lạc được với Mỹ An. Không ai biết lý do vắng mặt và cũng không hề có tin tức gì, người bạn bên Mỹ nghe báo tin đang lo lắng .
Mỹ An đã từng rất chờ đợi chuyến đi này, vội vã đóng tiền sớm nhất bằng cách chuyển khoản, nhận lịch trình tour nội bộ qua mail, điện thoại xác nhận và còn nhắn tin đôi ba lần chắc chắn 100% là tham gia, “ không thể có trục trặc gì cản bước được Mỹ An ! “ - đó là lời nhắn tin gần nhất qua messenger ...

Chủ Nhật, 2 tháng 4, 2023

Trang thơ Đỗ Trung Quân



THÕNG TAY RỜI CHỢ
Đỗ Trung Quân

1.
thõng tay rời khỏi chợ cười
thở phào suýt nữa đi đời nhà ma
thõng tay rời chợ phù hoa
thở ra suýt nữa thì ta đi đời

thõng tay rời khỏi chợ trời
hú hồn ! thấy được cõi người bất minh
thõng tay rời khỏi chợ tình
thấy da gà nổi cùng mình , ta ơi !

2.
thõng tay rời chợ vỉa hè
tụt quần jeans bỏ bên lề chợ đông
cười im một nụ vắng không
áo pull một nhát cởi phăng ta về

nhớ làm chi chút bùa mê
đêm qua , hoa rụng bên hè quá thơm
nghiêng người rửa mặt phấn son
treo luôn giày mọi - chân thon rất lành

3.
đêm qua , trăng té gãy cành ..

* minh họa Đỗ Trung Quân .
Phú Đặng

Thứ Bảy, 1 tháng 4, 2023

Phượt duyên hải Trung phần



Phú Đặng

Cảng Sa Kỳ


Hội An



Cầu Cổ Luỹ









Hội An

Trăng non, ông già mất gậy !

Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn...” 
    ( Tuệ Sỹ )

      Trăng non, ông già mất gậy !

    Ngày thứ ba trong hành trình “ trở lại chiến trường xưa”, chúng tôi dừng chân ven thị xã, thăm lại sân ga hoang vắng từ thời kỳ đầu cuộc chiến, nơi D2 từng ém quân chờ mật lệnh. Chiều nay sân ga vẫn thế, những thanh tà vẹt cũ hoen rỉ, cỏ dại mọc chen qua lớp đá đường rầy, chuyến tàu cuối cùng qua ga chắc đã lâu ...
   Thủ trưởng Tuân có vẻ không vui, ông trầm ngâm ưu tư suốt đoạn đường cho đến khi về Battambang Centre Hotel nhận phòng.

Mưa xuân vẫn bay đều nơi ấy



     Rời phi trường, chiếc xe lăn bánh trên mặt đường đẫm ướt như cơn mưa nào qua đây vừa dứt hạt, bầu trời bảng lảng mù sương, ở giữa đường là dải phân cách khá rộng người ta trồng hoa, hoa bé nhỏ nở đều rắc một màu vàng nghệ lên nền lá xanh mướt. Chúng tôi vừa đặt chân đến “ xứ hoa vàng trên cỏ xanh”  vào sớm mai một ngày xuân muộn ...

    
   Lập xuân gần ngày Nguyên tiêu nên tuy đã qua Giêng mà khí trời cứ như ngày Tết, gió từ biển từng cơn thổi dạt theo bãi bờ con sông, thổi trơ cồn nổi lau lách lơ thơ trên cát mù mù trong sương sớm, chúng tôi đê mê thưởng thức không nói không rằng mãi cho đếnj khi cái gạt nước khuấy động bởi cơn mưa nhẹ làm mờ .

    Qua An Nhơn, do nằm trên trục đường nên cả đoàn ghé viếng ngôi chùa đã từng nổi tiếng nhiều điều, tuy là chùa nhưng hình ảnh đã từng nghe nói đẹp tựa Phượng hoàng cổ trấn ở Trung hoa, tiếng tăm thì lừng lẫy vang vọng tận kinh thành. Thế mà giữa tiết xuân lại khá vắng bóng người, mặt tiền sân đậu xe to rộng chỉ thấy lẻ loi vài chiếc, bên trong chùa như một khu phố cổ với lầu các, đền đài tường nâu cột tròn mái cong, hoa viên uốn lượn tiếp theo hồ sen nước trong xanh soi bóng, vắng hẳn tiếng bước chân người ... Ngẫm ra nơi thanh tịnh hồi xưa nghĩ ngay đến chùa chiền, ngày nay chùa chiền là tụ hội xa hoa, rồi cũng bị nhiều tác động của
 những sự kiện vu hồi !

    Quay về hướng biển, núi hai bên đường xô nghiêng theo chiều gió chở mưa, xe chạy ngược người nhìn ngang cứ trôi dần về phía ánh mặt trời cố rọi xuyên qua mưa bụi bay bay .
    Đường ven biển qua huyện Phù Cát, cát nhiều y như người xưa đã chọn đặt tên, đường mới mở trên nền những động cát trải dài theo bờ biển, từng đụn cát nhấp nhô, chồi dương non mới trồng chưa hình thành ra rừng dương hay ra rặng phi lao nhằm chắn cát, cát thấm ướt nên hằng muôn triệu hạt mưa xuân đã thay bụi cát bay theo gió biển thổi mờ quang cảnh phía trước. Bỗng xa xa trong mưa trong sương nổi lên một pho tượng Phật màu trắng lơ lửng giữa trời hoà quyện vào mây, càng đến gần càng rõ nét, tượng Phật Thích Ca to lớn sừng sững giữa muôn trùng rừng núi sau lưng, nơi dãy Trường Sơn đã đuối sức cứ phải thấp dần để đi về phía biển... Còn thiền viện Thiên Hưng, nghe đâu như là chi nhánh 2 của chùa trên, tuy đang xây dựng nhưng đã tận dụng khai thác dần,  phía đằng sau còn ngổn ngang chưa xong, nghe nói khi hoàn thành sẽ to không tưởng ! 
     ...
     Theo đường Trường Sa phía hữu ngạn sông Trà Khúc, chúng tôi từ thành phố Quảng Ngãi xuôi về biển, qua sông với mong ước tìm lại dấu xưa : Cổ luỹ Cô thôn - nơi từng có một cảnh sắc tuyệt vời tựa tranh thủy mặc với hàng dừa cong đổ bóng bên sông ung dung đứng nhìn chiếc cầu phao bằng tre dập duềnh và những chiếc sõng con con cùng vài bóng người lặn hụp xúc đãi con don con hến. Cổ lũy Cô thôn nơi còn có hằng hà đá tảng lô nhô bên sườn núi, gió biển và mưa mùa bào mòn phần lưng bạc phếch vẫn trơ mình ngóng sông hóng biển. Cổ luỹ Cô thôn, địa danh đã được khắc vào cửu đỉnh cùng với nhiều thắng cảnh của đất nước để trưng bày trong đại nội kinh thành Huế... Thế mà tất cả đã đổi thay, tầm nhìn hướng về Cổ lũy Cô thôn không còn dấu vết nào, tầm mắt buộc phải hướng về núi Thiên Mã, núi nay như bé lại, lưng cõng một ngôi chùa to mái lợp bằng ngói đen sắc lạnh, phía trước xây dở dang một trụ bê tông vừa cao vừa to chưa rõ để làm chi, trông xa tựa cột chống trời .

     Mưa xuân vẫn bay bay, du xuân thì khó lòng đủ thời gian để viếng vài ba kiểng chùa dẫu chỉ mới vừa đi qua hai tỉnh duyên hải miền Trung trên trục lộ chính. Tiết lập xuân thì ngắn mà chùa thì dày và to...
   Mùa xuân đi rong chơi do tình cờ có người nhắc ghé lại thăm chùa, chỉ ghé lướt qua mà sao trong tâm đầy xáo động !

Phú Đặng

Cuối năm nhớ bạn

 

    Người ta thường nói “ Viết về người đã khuất thì dễ, viết về người đang sống mới khó “ .
   Tôi thì không nghĩ vậy, ngày đưa bạn ra nghĩa trang, status trên fb K76 chỉ vài câu ngắn đã thấy là khó ...


    Bạn chúng ta - Tôn Thất Túc  là người quá thông minh để cảm nhận gần đúng một sự việc khi chỉ mới vừa thoáng qua. 
    Bạn chúng ta quá kỹ lưỡng khi biết phải bắt đầu từ đâu nếu việc ấy có thể còn nhiều khó khăn. 
    Bạn chúng ta quá cẩn trọng những việc cần phải tự mình nghiên cứu trước khi trả lời yes hay no ...

   Rất nhiều bạn khác may mắn học cùng TTT từ hồi còn ở trường Nam Tiểu Học nên biết ảnh học giỏi đến mức lãnh được phần thưởng danh dự toàn trường - Phần thưởng cao quý nhất của một học sinh - Có thể cả đời học sinh đạt được một lần đã là quá giỏi. 
    Tôi thì biết TTT nhưng thực sự là bạn của nhau mới chỉ từ hồi cả hai lên trung học đệ nhị cấp, tuy cùng trường nhưng lại vẫn khác lớp nên không biết về sinh hoạt đời thường bạn ấy trong lớp ra sao - cũng là may bởi mình viết về bạn mà không bị ảnh hưởng về các định kiến đời thường, nếu có ...
   Bên trong con người thông minh đầy tinh tế ấy lại hay bị che phủ bởi những hành động lãng mạn rất là tự nhiên trong vài thời điểm bất chợt - TTT dù có các hành vi lãng mạn hay không cũng đều xảy ra thật tự nhiên đôi khi thiếu kiểm soát chớ không hề thấy chút xíu nào “ làm màu ! “ 
   Thuở ấy, nhớ những đêm mùa lạnh chúng tôi thường tập làm người lớn vô “ngồi đồng” ở cà phê Vị Thuỷ nói chuyện tầm phào cũng râm ran không ngớt mà TTT cứ tỉ mẩn xếp những cánh hoa tuyết có nhiều góc nhọn từ những tờ giấy tráng bạc trong gói thuốc lá, xong bông hoa nào là bạn ấy lấy xác kẹo chengum dán nhẹ vào lưng cánh hoa, nhìn quanh không ai để ý là búng mạnh tay cho nó bay lên dính vào trần nhà. Trần quán cà phê Vị Thuỷ hồi đó sơn đen ( hay bọc nhung đen gì đó ) có bóng đèn chìm mờ ảo . Nhiều lần lén lút tự mình làm mà không cần cắt nghĩa với ai, rồi cũng đến lúc chúng tôi ngó trực lên trần nhà được đính nhiều ngôi sao tuyết lấp lánh giữa mùa Noel ...
   Rồi nghe ai đó kể lại chuyện vô Nhatrang hát hò, “ làm nũng” sao đó với bài Ngày xưa Hoàng thị mà mấy ngày sau chúng tôi lên nhà rủ đi “ ngồi đồng” như cũ thì ... chuyện ngày xưa lại phải tạm dừng (!), bởi trong phòng bạn ấy thường ngồi tập đàn lấp ló một bóng hồng xa lạ - nghe nói đến từ phương Nam !
    Và ....

    Bạn bè thân trong nhóm có ít nhất là 2 ông kỷ sư chuyên ngành hoá, thế mà từ việc phân kim đến mạ bạc mạ đồng thau trên chất liệu phi truyền thống không được học trong trường nhưng khi cần đều phải ... thỉnh thị hỏi ý kiến ngài TTT, người chỉ tốt nghiệp ... tú tài ban văn chương ! - Kể ra những chuyện ấy mới thể hiện hết sự tài hoa và thông thái của người bạn đã đạt đến mức ... thượng thừa, chứ khen Bạn chúng ta đàn giỏi, hát hay, nhậu cứng mà vui thì có mà khen ... cả ngày !

    Trong toàn K76 có 2 công tử dù trong hoàn cảnh nào nếu có chút xíu điều kiện mà tính đến chuyện ăn là phải ngon mới chịu, TTT là một - tuy rằng anh ấy cũng thuộc nhóm bạn ăn cái gì cũng chỉ là hưởng cái sướng cuối cùng : 1. Nhậu với ai - 2. Nhậu ở đâu & cuối cùng. Nhậu với món gì !    
     Tuy hoà thì rộng lớn, ai rủ thì quán nào cũng đi, mà đã đi thì tới quán bất kể to nhỏ sang hèn hay ngon dở, khi có mặt là cười vui như ngư phủ trúng mẻ cá như nông dân trúng vụ lúa ! Còn ngược lại TTT rủ thì chắc chắn nơi ấy nấu ăn ngon hoặc có món nhậu độc đáo ( ! )

    Mười mấy năm trước bệnh K có hành hạ mấy năm đầu nhưng chưa bao giờ làm Bạn chúng ta mất niềm tin - niềm tin và hy vọng của bạn mình đạt đỉnh như người tu hành thấy chánh quả ngay phía trước mặt. Còn về chuyên môn, bạn học bằng cách nào không rõ, chắc là kiểu tự học hỏi, tự nghiên cứu lấy bản thân mà suy ra ( chớ trên đời này người ta có bịnh gì thì Bạn chúng ta cũng có, gần đủ ! ) -  nên khi thích và khi cần nói về một loại bệnh nào đó e rằng về lý thuyết chưa chắc được mấy vị là bác sĩ  lý giải rành mạch như TTT !
   Số mệnh không thể buông tha nên bắt phải return bằng tập 2 ! Bệnh tình trở lại lúc nặng lúc nhẹ, lúc hy vọng thì hăng say nói chuyện hay tiếp tục làm việc điều hành thầy thợ, lúc thất vọng chỉ im lặng nhưng không để hình ảnh quá não nề ra trước mặt ai, rồi thì cũng đến lúc Bạn chúng ta phải nghĩ đến thời điểm phải buông - buông vì thấy không thể - buông vì Bạn chúng ta biết không nên đi theo con đường thấy rõ trước mắt là vô ích, và - Bạn Chúng Ta đã quyết định làm y như thế ! 
    Bạn Chúng Ta thật dũng cảm và can trường ...

  Viết lên được những dòng chữ này để tưởng nhớ Bạn mà cảm thấy nhẹ trong mình, Mùa Xuân này xa vắng nhưng Bạn luôn trong tim chúng tôi, Bạn thân yêu à
   Yên nghỉ nhé
   Chúng tôi luôn nhớ Bạn

(23 tháng Chạp)

Phú Đặng

Thứ Tư, 22 tháng 3, 2023

XUÂN SÁCH & 100 chân dung nhà văn nhà thơ

CHÂN DUNG 100 NHÀ VĂN QUA CÁI NHÌN CỦA NHÀ THƠ XUÂN SÁCH

1. Hồ Phương

Trên biển lớn mênh mông sóng nước

Ngó trông về xóm mới khuất xa

Cỏ non nay chắc đã già

Buồn tênh lại giở thư nhà ra xem.