Thứ Năm, 17 tháng 9, 2020

Long Điền Đông

" Thuở ấy thanh xuân trăng Gành Hào tròn như chiếc gương, 

Giờ tóc pha sương qua Gành Hào tiếc một vầng trăng ... " ( Vũ Đức Sao Biển )

    Đêm mùa khô cả nhóm đi bộ dọc theo con kênh cạn về Long Điền Đông ăn đám cưới, tiếng ca vọng cổ rõ dần theo bước chân, trăng treo soi đường ...

     Năm ấy, địa phương ở Nam kỳ lục tỉnh tôi đến lần đầu đã phải lòng yêu, để thương để nhớ mỗi khi ký ức quay về - Long Điền Đông, một làng xưa có từ thời thuộc Pháp nằm trong tổng Long Thuỷ gần đường cái quan đi về phía Gành Hào .
   Làng Long Điền Đông lúc bấy giờ mang dáng vẻ ngôi làng thuần nông tuy mỗi năm chỉ một vụ lúa vào mùa mưa, những nhánh sông con kênh ngọn rạch len lỏi tận ruộng tận đìa sát bên chái nhà với mưa nắng hai mùa, hai lần nước ròng nước lớn theo ngày, nước chảy nơi ngọn rạch lúc trở ngọt không được bao nhiêu nhưng ngập mặn thì … tràn lan bổn xứ !

    Sát bờ kinh bờ rạch là hằng hà dừa nước, lá xanh thẫm che khuất một phần phía trên dòng chảy, bập dừa nâu đen lấp xấp nước che đám rễ từng giề đan xen bám chặt níu giữ vào đất, lấn sâu bên trong một chút là bình bát dại chẳng ai trồng mọc xen với ô rô cóc kèn, vài dây leo không biết tên gì mà dạn dĩ leo cao che phủ tận mái lá chứa củi gần căn bếp nhà sau, bến nước lên xuống gie ra con rạch có cây bần sà nhánh kế bên cắm cây sào nhỏ cột chiếc xuồng ba lá lắc lư theo con nước ròng, tất cả đều in đậm hình ảnh sông nước làng quê êm đềm.


    Về Long Điền Đông, bước qua khỏi cây cầu sắt có mặt sàn lót bằng cây gỗ xẻ vuông đã cũ rồi đi theo con lộ cái đã được lèn chặt bằng hàng triệu bàn chân trần từ mấy trăm năm qua, một hỗn hợp trộn giữa đá dăm gạch bể cùng đất thịt cũng làm láng mặt nhẵn thín mòn vẹt lối ven đường. Dọc lộ là hai hàng me già cách đều nhau che bóng mát, khó tìm cây me nào có thể già hơn như ở đây, gốc me sần sùi thể hiện dáng già cỗi nhưng to lớn đến nỗi một người vạm vỡ không thể nào ôm hết vậy mà trên từng tàng cây, lá non lá già đan chen với hàng ngàn trái me lủng lẳng, cây nào như cây nấy, đều chang !


    Đầu làng là một bến chợ, nơi ghe chở khẳm chen xuồng ba lá chiếm nửa con kênh hẹp, nửa còn lại là nhà sàn chen chúc nhau nhô ra họp chợ vào mỗi buổi sáng. Đầu chợ có cây cầu gỗ trên lộ chính bắt qua con kênh, quán nước dưới cây sộp cổ thụ đông đặc người í ới…


    Anh Thà cưới vợ miệt này, rủ rê bằng hữu từ mấy tháng trước, không chỉ mời bằng thiệp hồng mà còn hứa hẹn bao điều. Nghe ổng nói phát ham, y như thể xứ ấy đêm đêm lời ca hoà rượu chảy tràn ngoài hiên ra tận góc sân, nghe " đồn " lại còn thiếu ... con trai !


   Đêm ấy về khuya rượu ngọt như câu xuống xề, 

   Trăng trên trời hòa trăng dưới nước lấp loáng trải ánh vàng che lấp sương đêm...