Thứ Tư, 23 tháng 12, 2020

NGƯỜI HÁT RONG TRONG HẦM XE ĐIỆN NGẦM

Con tàu TGV nối liền thành-phố Dijon-Paris ngùng tại điểm đến ga Lyon. Phú xuống xe,kéo va-li đi dọc theo hành lang ga, xuống hầm xe điện ngầm để đón xe về khách-sạn.
Chiều thứ, sáu,đang là giờ cao-điểm cuối tuần nên hành khách đi lại rất đông. Phú chen đi trong dòng người vội vã, vừa ra khỏi cầu thang cuốn, anh thoáng nghe có tiếng đàn guita hòa lẫn giọng ca nam nhẹvang lên trong góc hầm,giọng ca tiếng Việt buồn não, lời bài ca đã lâu lắm anh mới có dip nghe lại:
Trời đêm dần tàn, em đến sân ga để tiễn người trai lính về ngàn.
Cầm chắc đôi tay, ghi vào đời tâm-tư ngày nay.
Gió khuya ôi lạnh sao, vấn nhẹ đôi tà áo.

Thứ Năm, 10 tháng 12, 2020

Bún quậy

Ăn gì ở nơi xa thường là gọi điện thoại … "tìm sự trợ giúp", có người khuyên đã ra Phú Quốc phải ăn bún quậy một lần cho biết !
Nghe tên cũng nghi nghi nhưng cũng đành … cất bước đưa chân !

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2020

Truyện ngắn CHIẾC LÔNG CHIM MÀU ĐỎ của Nguyễn Quang Thiều

      Thường vào lúc những cơn mưa tháng Giêng bay mờ trắng và ấm áp, thì bầy chim đi tránh rét từ mùa đông trở về. Cả bãi vải rộng và chạy dài gần một cây số dọc triền sông quê Ngần trở thành nơi nghỉ cánh của bầy chim.

    

Thứ Hai, 2 tháng 11, 2020

kỷ niệm ngày Rằm Tháng 9 tại quê nhà


 Ngày 01/11 đến Tuyhoa trong buổi sáng mưa mù trời mù đất, máy bay phải bay vòng vài tua mới đáp xuống phi trường được. Về Gozo với kiến trúc từ nguyên liệu Tre - Lá rất đẹp tại bờ biển Tuyhoa

Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2020

Chắc Cà Đao

“ Anh về xứ Chắc Cà Đao
Bỏ em ở lại như dao cắt lòng "

Chiếc xe đò chạy tuyến Saigon Châu Đốc thả chúng tôi xuống bên này cầu Chắc Cà Đao. Túm tụm nhau với mớ hành lý ít ỏi, hai cô bạn đồng hành tỏ vẻ lo lắng, tôi đứng dậy nhanh chân đi hỏi thăm đường.
Gặp bác trai tay xách giỏ cá, trên vai quàng tay chài đang lên dốc từ bến đò, ánh mắt dò hỏi khi tôi lại gần xin hỏi đường. Lắc đầu ái ngại sau khi nghe trình bày địa chỉ rồi nói chúng tôi xuống lộn chỗ rồi ...
Trời !

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2020

Kênh Xà No

Kênh Xáng Xà No

" hò ... ơ ....Cái Răng Ba Láng Vàm Xáng Xà No, anh có thương thì mua một con đò, hò ... ơ... để mà qua lại thăm dò, hò ... ơ ...thăm dò ... nông sâu ! "
Từ Cái Răng chạy dọc bờ qua cầu Rạch Kè theo lối về bến phà Vàm Xáng ở Phong Điền để qua sông Cần Thơ, không đi đường lớn qua chợ Vàm Xáng mà men theo con lộ kề bên con kinh rộng và thẳng tắp hướng về tây. Đến thị trấn Một Ngàn, nơi có con kinh cắt ngang đổ nước ra kênh Xà No hình thành ngả tư bên sông đông đúc, dưới nước xuồng ghe từng lớp qua lại không ngưng, trên bờ xe cộ đủ loại chen nhau trước mặt chợ Một Ngàn.
Từ đây, đã bước chân vô xứ Ngàn ...

Thứ Năm, 17 tháng 9, 2020

Long Điền Đông

" Thuở ấy thanh xuân trăng Gành Hào tròn như chiếc gương, 

Giờ tóc pha sương qua Gành Hào tiếc một vầng trăng ... " ( Vũ Đức Sao Biển )

    Đêm mùa khô cả nhóm đi bộ dọc theo con kênh cạn về Long Điền Đông ăn đám cưới, tiếng ca vọng cổ rõ dần theo bước chân, trăng treo soi đường ...

Thứ Tư, 16 tháng 9, 2020

" Rồi ngày qua đi qua đi qua đi ...

Hôm nay 29 tháng bảy AL ( 16/9/2020 ) ngày Giỗ Đức Tả Quân Lê Văn Duyệt và gắn trả lại bảng tên đường Lê Văn Duyệt từ cầu Bông đến Lăng của Ngài ...


      Ba trường nổi tiếng nhất của Tỉnh Gia Định cùng tọa lạc chung quanh Lăng Ông là Trường Quốc Gia Cao Đẳng Mỹ Thuật Saigon, Trường Nam Trung Học Hồ Ngọc Cẩn và Trường Nữ Trung Học Lê Văn Duyệt ...

Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2020

Miệt thứ

Má ơi! Đừng gả con xa... Chim kêu vượn hú, chứ chim kêu vượn hú biết nhà má đâu ?... Em yêu anh nên đành xa xứ, xuôi ghe chèo Miệt Thứ Cà Mau. Đêm đêm ra đứng hàng ba, trông về quê mẹ lệ sa buồn buồn. Sương khuya ướt đẫm giàn bầu, em về Miệt Thứ bỏ sầu cho ai ?”. ( NS Hà Phương )


Chạy theo sau xe anh Ba Phước dọc theo con đường nhựa, hai bên đường dừa xanh ngút ngàn. Đến Tắc Cậu, con phà Tắc Cậu giờ chỉ còn trong ký ức, sứ mệnh " đưa người như đưa sáo sang sông về miệt thứ " đã chấm dứt. Cầu Cái Bé Cái Lớn làm thay nhiệm vụ đưa qua sông cái mênh mông nước tuôn đổ ra vịnh Rạch Giá ...

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2020

Về Miền Tây

                                           Bến tàu cao tốc Trần Đề ( Soctrang ) đi Côn đảo

Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2020

Những điều còn lại từ nhiều hướng ( rút ra từ truyện cười )

1 . Quý bà và người ăn mày
Một quý bà dắt cún cưng đi dạo.
Trên đường gặp một người ăn mày, bà ta nói: "Nếu anh gọi cún cưng của tôi là bố, tôi sẽ cho anh 100.000."
Người ăn mày hỏi lại:" Nếu tôi gọi 10 lần thì sao?"
Bà này đáp: "Thì cho anh 1 triệu."

Người ăn mày lập tức nhìn con chó gọi to mười lần "Bố ơi".

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2020

DIỄN VĂN KHAI MẠC NHÂN KỶ NIỆM 40 NĂM

DIỄN VĂN KHAI MẠC NHÂN KỶ NIỆM 40 NĂM
KHÓA 1976 NGUYỄN HUỆ RA TRƯỜNG (24/7/2016)
    Kính thưa Quý Thầy Cô
    Kính thưa quý vị khách quý là cựu học sinh Nguyễn Huệ các khóa đàn anh và các khóa đàn em
    Cùng các bạn là cựu học sinh Trường Trung học Nguyễn Huệ khóa 1969-1976 thân mến
Sau một thời gian ấp ủ khá dài từ nhiều năm nay cộng với sự năng nổ nhiệt tình của Ban Tổ Chức và tất cả chúng ta. Hôm nay, ngày 24 tháng 7 năm 2016 . Các thành viên của K76 Nguyễn Huệ tập trung tại mái trường cũ để tổ chức lễ kỷ niệm 40 năm ngày rời xa mái trường Trung học Nguyễn Huệ thân yêu.
Chúng tôi xin gởi lời cảm ơn chân thành nhất đến Thầy Hiệu trưởng Lê văn Son và quý Thầy Cô của trường đã cho phép, đã tạo điều kiện tốt nhất để tổ chức buổi lễ được thành công được như thế này.

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2020

Miếu Sông Thờ

Phần 1: Thằng Chỏng về Miếu Sông Thờ

      Nửa đêm về sáng, gió ngoài sông thổi dạt qua hàng phên mái hiên, luồn dưới ngạch cửa vô buồng trong lành lạnh. Bà Năm ho sù sụ vừa ngớt cơn lại nghe ông Năm ú ớ giãy đạp, bèn với tay lay cho tỉnh :
- Dậy, dậy ông Năm, gì vậy ông ?
- Ớ... ớ, Thằng Chỏng quắc, Thằng Chỏng réo tui ...
- Nói xàm xàm không hà, đêm lạnh mặc phong phanh giật mình thôi mà ,
- Thiệt đó bà, năm nào tới nơi cũng báo tin, tội chi tội quá vậy hổng biết ...
    Ông Năm tỉnh ngủ ngồi dậy quấn thuốc hút, bó gối trên cạnh giường ngó trân trân ra cửa. Bà Năm nhớ những chuyện đã cũ, mở miệng than :
- Năm nay sao sớm dữ vậy trời !

Thứ Ba, 14 tháng 4, 2020

Thương nhớ đồng quê

Cô Tám Nhỏ Và Món Lớ Thần Thánh
     
Với chúng tôi, thời thơ ấu nơi quê nhà không ai đẹp hơn cô Tám Nhỏ .
     Cô tôi thuộc mẫu con gái quê đẹp người đẹp nết. Tuy là con gái nông thôn nhưng cô không phải làm ruộng làm rẫy mà chỉ ở nhà khâu vá, cơm nước lo cho ông bà, cô có nét đẹp mộc mạc thuần khiết với mái tóc đen nhánh suôn dài gọn gàng trong vài ba chiếc kẹp, quần Mỹ A đen cùng màu áo bà ba cổ trái tim may bằng vải ú, áo tay dài cô luôn kéo lên nửa chừng để tiện làm việc nhà, khủy tay cổ tay tròn lẳn cùng đôi bàn tay thuôn trắng hồng mát rượi ...
.

Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2020

Món ăn từ quá khứ - khoai lang chà


     Món ăn từ quá khứ - khoai lang chà

     Đi học giữa thời bao cấp ở nội trú thì cái ám ảnh nhất là... đói !
    Trừ hai bữa ăn lưng lửng lấy có mỗi ngày để uống nước vô cho bụng óc ách gọi là no thì sáng trưa chiều tối gì cái bụng cũng đều trống rỗng. Đêm đã khuya thường không ngủ được vì một cái bịnh hành hạ : Đói !

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2020

Chế Hoa


     Đường Saigon kẹt xe cứng ngắt mỗi lần qua ngả tư, nắng nóng tháng tư cứ ủ hầm hập rồi nén dần xuống đường phố đầy ứ, nén hai ông già lòi mồ hôi trin trỉn khắp người, ngồi sát nhau chật cứng trên yên chiếc Suzuki đời ... "cô Lựu" rì rì xịt khói !


Thứ Tư, 1 tháng 4, 2020

SAIGON - NHẬT KÝ THÁNG 4

SAIGON - NHẬT KÝ THÁNG 4
1 tháng 4 - cách ly toàn xã hội hay social distancing ?
Có gì khác rõ rệt giữa ngày 31 tháng 3 và 1 tháng 4 ?
Chiều hôm qua, quá ngạc nhiên từ những thông tin trên báo mạng và mạng xã hội : " Sau khi nghe tin chỉ thị của TT về viêc - cách ly toàn xã hội - từ 0h ngày 1/4/2920 thì dân chúng Saigon đi vô siêu thị mua vét đồ thực phẩm dự trữ, sắp thành hàng dài ! "

Thứ Ba, 31 tháng 3, 2020

SAIGON - NHẬT KÝ THÁNG 4

SAIGON - NHẬT KÝ THÁNG 4
31 tháng 3 - Bầu trời bình yên ...
Qua hai ngày cuối và đầu tuần cả thành phố dường như nín thở ngồi im trông ngóng tin tức. Sáng nay 31 tháng 3 không khí một phần Saigon có vẻ sinh động hơn. Trên đường khá đông người, ngoài các cửa hàng tiện dụng cần thiết luôn mở cửa mấy ngày qua thì một số tiệm như bán đồ điện đồ nước, sửa xe gắn máy, bán và sửa chữa điện thoại di động đã mở cửa lại...

Thứ Hai, 30 tháng 3, 2020

SAIGON - NHẬT KÝ THÁNG 4


SAIGON - NHẬT KÝ THÁNG 4
30 tháng 3 - Trống vắng

Xin đừng ngạc nhiên khi nhật ký tháng 4 lại bắt đầu từ 30 tháng 3. Đúng ra nó phải bắt đầu từ 18:00 ngày 27 tháng 3, thời điểm nhà nước công bố hạn chế đi lại bằng phương tiện công cộng tại Saigon và từ Saigon đi các tỉnh.
Đêm 27 tháng 3, hai bến xe Miền Tây và Miền Đông chật cứng khách bỡi nhiều hoàn cảnh buộc "tháo chạy" khỏi thành phố. Họ có thể vừa bị công ty nhà máy cho nghỉ việc tạm thời hay có thể là lao động tự do vừa mất việc, họ có thể là cả gia đình đưa các con còn tiếp tục nghỉ học về quê, ít nhất là ở quê cũng giảm được chi phí đắt đỏ, ở thành phố việc kiếm ra tiền của ông chủ gia đình ngày càng khó ... chứ không chỉ đơn thuần như suy nghĩ quá nhanh rồi bộc phát ra thành lời của một số người :" Đua nhau về quê trốn dịch ! "

Thứ Hai, 23 tháng 3, 2020

Thương thương một rạn đá mềm

                                                           Thương thương một rạn đá mềm

      Đường về Gành Đen mùa này mặt trời tưới màu hây hây đỏ lên bãi dài, xương rồng co gai bung lá khép nép đứng thành hàng ven bờ đường, vị của gió lẩn quẩn hương ngòn ngọt, mặn nồng mùi đại dương. Trâm chạy xe mà đôi mắt liếc dòm chừng xem có người quen nào đặng chở dùm về, xóm còn tận đằng xa cuối bãi rẽ con đường ven động cát, nơi mùi rong biển phơi dốt dốt chưa đủ khô, ngai ngái dậy mùi quen thuộc...

Thứ Năm, 5 tháng 3, 2020

Rưng Rưng Nước Mắt

Phần 1 : Mưa rừng
     
Cơn dông chưa đến nhưng rừng đã báo hiệu bằng tiếng gió quật từng cơn dưới bầu trời mây đen đang kéo tới, tiếng hú liên lạc theo ước định mỗi ngày tầm hai giờ chiều không còn nghe vọng lại bỡi gió đập tàng lá ngả nghiêng xào xạc...

     Chiều nay là ngày thứ sáu chúng tôi đến cánh rừng này, ngày thứ nhất là hôm cúng rừng sau khi dựng trại xa cách làng gần nhất là buôn Ko Hra cũng cả ngày đường, còn cách bìa rừng nơi đi tắt băng ngang đường xe be né các trạm kiểm lâm thì xa thăm thẳm.
Lần đầu được phép theo nhóm, rừng thiêng huyền bí còn phía trước mà ấn tượng cúng rừng đã hằn sâu trong tâm khảm:

Thứ Hai, 24 tháng 2, 2020

Ăn từ dưới ăn lên



       Được bổ sung phút cuối bỡi ai đó phát hiện tôi biết lái xe trong khi ông "cán bộ đường lối" xin về ăn Tết Chol Chnăm Thmây chưa thấy lên, công tác thì cần phải đi ngay, chỉ vậy thôi !
     Lên xe có ba phóng viên cộng ông lãnh đạo là trưởng văn phòng đại diện tại ĐBSCL. Biên chế vào cùng đoàn mang chức danh phóng viên tập sự, ngoài lái xe tôi còn có nhiệm vụ ôm kè kè bên mình một laptop to đùng của cá nhân mà vô việc chỉ cần mở máy ra gõ lách chách khi họp hành cùng lãnh đạo địa phương .
    Chiếc xe của đoàn công tác khá cũ kỹ khác biệt với bộ dáng phương phi bóng lưởng của ông trưởng đoàn Ngô Đào ngồi ghế trước nhưng lại phù hợp với đoàn tháp tùng theo phong thái cố tình làm ra vẻ bụi bặm với áo khoác nhiều túi đeo, máy ảnh lủng lẳng trên cổ ba ông phóng viên mọi lúc mọi nơi ...

Thứ Hai, 10 tháng 2, 2020

Chuyện nhà


( Chờ mưa tạnh ta trải trăng làm chiếu
Nghìn năm sau hoa trắng trổ trên đồi. - Thích Tuệ Sỹ )
Chuyện nhà
    Chị hai kể chuyện nhà nửa năm rồi mà sống động như mới hôm qua, chị kể chuyện cô tám trợt cẳng ngoài sân rồi hàng xóm hụi hữ khiêng vô nhà, dượng tám càm ràm cử rử...

Thứ Năm, 6 tháng 2, 2020

Thép Đã Tôi Thế Đấy !


Thép Đã Tôi Thế Đấy !
Trường NV2 của Bộ Thuỷ Lợi có ông thầy, tên cúng cơm trùng tên hạt đậu to, quê quán xứ Sông Cầu, đi tập kết về được bổ cho dạy môn chính trị mác lê ở trường. Thầy được phân một buồng ở khu gia binh cũ gần sân bay bỏ hoang, cũng trong nội hạt Đông Tác, chiến đấu từ khoá đầu đến tận khoá mười mấy hổng chừng (!), bỡi lúc ấy chúng tôi đã ra trường lâu rồi .
Thầy có nghề tay trái là bao thầu trọn gói từ chụp hình làm thẻ các lớp, hình khai giảng khoá mới, hình kỷ niệm ra trường đến các thứ ... tứ lung tung ! Thầy ôm luôn phần chụp đám cưới, đại hội công đoàn, thanh niên, phụ nữ, tất tần tật bằng cái máy Ze - nhít xuất xưởng từ thời ... Sa hoàng Nhi-cô-lai đệ nhị còn tại vị ( ! )
Còn nghề tay phải là dạy chính trị như tiểu sử trích ngang nêu trên. Là của hiếm về lý luận cũng như hô khẩu hiệu, do đã sống cùng nhân dân hai mươi năm từ khi đi tập kết, ra ngoải lại được ở cận kề thủ đô, thầy “bao giàn” ôm hết năm này qua năm khác tất tần tật các lớp nên thầy giảng các bài chính trị bằng ngôn từ đanh thép đầy sức chiến đấu, lý lẽ sắc bén như mác như lê, lời giảng thuộc làu làu như lặt rau, câu chữ tuôn ra rả như ra-đi-ô kẹt vô - lum ...
Ông thầy cắt tóc trắng xát phần dưới ót và hai bên mang tai, xốc thẳng đứng lên bằng một đường tông - đơ sắt lẹm, định hình mái bằng một nhát kéo cắt xéo ra hình lưỡi mác một bên đầu khi tóc chải lệch. Đôi khi để khoe vầng trán cao bóng lưởng thì thầy thoa nước chải ngược tóc ra sau ... Nhìn từ phía ót hao hao giống Hít-le, ngó chính diện, nhứt là buổi chớm đông có gió mùa, thầy diện bộ đại cán ục ịch trông từa tựa Mao chủ tịch ...
Đang thao thao bất tuyệt về 3 nguyên lý của phép biện chứng duy vật, 4 bước đi lịch sử thời kỳ quá độ tiến lên xã hội chủ nghĩa vân vân và vân vân...giữa lúc cao trào, thằng Phong lại giơ tay xin hỏi, đôi mắt nó rực sáng, đôi tai vểnh lên nghe như nuốt từng lời của thầy, rất lễ phép, đứng lên thưa gởi lâu lắc rồi nói, tuy nó hơi cà lăm nhưng nêu được đại ý là :
" - Chúng em chưa hình dung nổi, xin thầy diễn tả sơ sơ về thiên đường xã hội chủ nghĩa khi thành công cụ thể ra làm sao để bọn em tưởng tượng được chút nào ra chút ấy, được không ạ ? "
Thầy gục gặc đầu tỏ vẻ khen cách đặt câu hỏi đúng trọng tâm, như vị giáo sư khả kính không thể bộp chộp mà hẹn sẽ nghiên cứu và trả lời câu hỏi này vào tuần sau .
Sau một tuần, đến giờ chính trị, như mọi lần, thầy lại thao thao bất tuyệt tả cảnh sắc và con người ở Mát-cơ-va ở Cu-ba ở Bắc-kinh rồi thì, cũng phải đến cuối giờ, thầy cũng giữ lời là trả lời câu hỏi bữa trước.
Cả lớp im phăng phắt, thầy nói :
" Hãy hình dung đi, khi xã hội chủ nghĩa thành công thì :
"- Của cải như không khí
"- Con người như thánh hiền
"- Cảnh vật như thần tiên ...
...
Thề đó, chép lại y chang, không thiếu không thừa !
Hạt đậu to ơi, miền cực lạc tuy xa mà gần, xin bảo trọng !
Phú Đặng

Thứ Tư, 5 tháng 2, 2020

Trẻ em, ma cỏ, ông trời ... mời về một bên !

ANH EM
Thằng nhỏ vội đứng dậy, tay đặt lên tay thằng lớn định cầm trái chuối, miệng ngăn thằng anh:
- Đừng ăn trái này
- Sao vậy ?
- Mẹ thích ăn chuối dập lắm !
Đứa anh đờ đẫn, nước mắt sắp ứa, quay nhìn ra cửa, giả bộ chưa nghe, trời đã sụp tối, mẹ cũng chưa về...


MA CỎ
    Hồi mới hồi cư về làng nhà cửa còn thưa thớt. Trên con đường nhỏ từ Bầu Lớn về Truông Kiệt rất vắng vẻ, cây cối um tùm. Đi ngang khúc đường này ai cũng rùng mình bởi hơi lạnh thì ít mà rợn xương sống đa phần từ những lời đồn... Ông Năm đi làm ruộng cố ráng cho xong việc nên tối hù mới vác cuốc về. Đi gần đến Truông Kiệt, nghĩ đến việc người ta hay nói, ông cũng nghe ơn ớn trong mình…
     Lầm lũi vác cuốc trên vai chỉ nghe tiếng chân mình, bỗng đâu có đứa nhỏ đi theo năn nỉ ông cõng về dùm vì mỏi chân quá. Ông Năm trong bụng đà run nhưng làm bộ tỉnh cứ giả lơ im lặng bước đi, cái cuốc trên vai nghe chừng càng lúc càng nặng ông Năm cũng chẳng dám hó hé hay đổi vai… Gần đến nhà cái cuốc trên vai nhẹ từ từ rồi nhẹ tênh, chân lập cập, tay run run cố vịn cây đòn tre làm cổng vườn nhà .
….
    Chòi đạp trong tấm ra trắng cũ, thằng lớn nói nhỏ  " Tao là chúa ghét dẫm trên đám phân bò nhão nhẹt nhớt nhợt, tối nay đu cây cuốc chưn sạch trơn, nha mậy ! "


HƯỞNG ĐỦ
Xưa ai mãn phần ở tuổi 60  sắp lên thì được ghi là hưởng thọ 6.... tuổi
Xưa ai chết sớm ở tuổi dưới 60 thì ghi phải là hưởng dương .... tuổi
Xét cho cùng, ghi như vậy cũng chẳng có gì sai
Xét cho cùng, khi ai đó lê bước chân trên “ đường đi cuối cùng”, ta cũng nên… tỏ ra rộng rãi !
Nay quyết định :
-          - Giữ nguyên kiểu ghi hưởng thọ những ai từ 60 tuổi trở lên
-          - Giữ nguyên kiểu ghi hưởng dương những ai dưới 50 tuổi
-          - Cho ghi hưởng đủ từ 50 đến 59 !
Rõ chửa ?
Bãi chầu !





Thứ Ba, 4 tháng 2, 2020

NNT - LÝ CON SÁO SANG SÔNG


LÝ CON SÁO SANG SÔNG | Nguyễn Ngọc Tư
----
Bấc về. Như thể trong đời này chỉ còn gió. Gió lạnh căm căm mà khô nẻ môi người ta. Da tôi mốc cời. Tàu chạy lừ lừ dọc theo sông, những quãng không có nhà, sậy mọc thành rừng. Những bông sậy chín mềm, trắng phau phau. Ðã nhiều bông lìa cành, trùng trình bay. Nước mặn rin rít da. Nghe gió này là mùa cưới đến.
Nét chữ không bay bướm trong tấm thiệp mộc của út Thà mang cho tôi một cảm giác lạ lùng. Vui, buồn, chua xót lẫn lộn. Má tôi bảo: "Con về sớm mấy ngày cho thằng Phi đỡ buồn". Tôi lật lịch khẽ cười, má à, có những nỗi buồn không ai trị được đâu. Nó day dứt tháng năm, nó dài dăng dẳng. Người yêu đi lấy chồng mà, biết bao người tự tử.

Thạch Càdây


                                                      Thạch Càdây

     Tôi về Dù Tho nhận nhiệm sở, bao nhiêu háo hức lạ lẫm sau những ngày đầu đi thăm phố xá xa lạ ở một phần của đất Nam kỳ phai dần. Thị xã nằm gần cuối sông Hậu trông cũ cũ, buồn buồn, đi đâu cũng thấy hình ảnh chầm chậm trôi như lục bình mùa hạn, thời gian như dài thêm có cảm giác mọi thứ chờ tan biến ...