Thứ Năm, 25 tháng 4, 2019
Thứ Tư, 24 tháng 4, 2019
Mai Thảo - Kỷ niệm về Bùi Giáng
VÀI KỶ NIỆM VỚI BÙI GIÁNG
Mai Thảo
Nhiều buổi chiều Sài Gòn, tôi chẳng còn có thể nhớ đích xác vào những năm nào, đâu như năm 1962, đâu như năm 1965 (nếu sai, nhờ hai anh Cung Tiến, Phạm Công Thiện nhớ lại dùm cho), tôi thường được mời tới những họp mặt ăn nhậu trên căn lầu ngăn nắp, thoáng mát của thầy Thanh Tuệ ở đường Lý Thái Tổ. Mỗi họp mặt với Thanh Tuệ, hồi đi là giám đốc của nhà xuất bản An Tiêm và còn là nhà sư trẻ tươi tắn chưa cởi áo hồi tục,
Thứ Ba, 23 tháng 4, 2019
Thứ Năm, 18 tháng 4, 2019
Bài hát : Mùa Thu Paris
CUNG TRẦM TƯỞNG
Mặc Lâm
Mặc Lâm
Cung Trầm Tưởng là một nhà thơ rất quen thuộc từ đầu thập niên 60. Tên tuổi Ông nhanh chóng tràn vào giới thanh niên trí thức thời bấy giờ khi ông từ Pháp trở về Việt Nam cùng không khí lãng mạn của phong trào thơ mới, lúc đó vẫn còn ảnh hưởng nhiều đến họ.
Ngay cái tên của ông cũng đã ấn tượng đối với nhiều người vì chất văn học rất đậm trong mỗi chữ: Cung Trầm Tưởng.
Nhạc của Phan Ni Tấn
Bài Hát Học Trò (Kính Thưa Thầy)
Kính thưa thầy đây bài chính tả của conbài chính tả viết về nước Mỹ
con viết hai lần sai chữ America
con viết hai lần sai chữ Communist
con viết hai lần sai chữ Liberty
làm sao được, làm sao được, bởi anh con vừa chết
Trang thơ phổ nhạc Phạm Thiên Thư
Đưa em tìm động hoa vàng
Rằng [C] xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa [G7] vàng nhớ [C] nhau
Thôi thì thôi đừng ngại mưa [G7] mau
[F] Đưa nhau ra [C] tới bên cầu nước [G7] xuôi
Sông này [C] đây chảy một dòng thôi
Mây đầu sông [G7] thẫm tóc người cuối [C] sông.
Lên non tìm động hoa [G7] vàng nhớ [C] nhau
Thôi thì thôi đừng ngại mưa [G7] mau
[F] Đưa nhau ra [C] tới bên cầu nước [G7] xuôi
Sông này [C] đây chảy một dòng thôi
Mây đầu sông [G7] thẫm tóc người cuối [C] sông.
Hương Yêu
" Thức đêm mong sống dài hơn thực
Ngủ ngày trốn chạy ngày không mong
Em vẫn từng đêm tàn nguyệt tận
Cầm tay tự xoắn bàn tay không..."
Trang thơ Nguyễn Tất Nhiên
Duyên Tình Con Gái Bắc
Tác giả: Nguyễn Tất Nhiên
Ta sẽ về thương lại nhánh sông xưa
Thương lại bóng hình người năm năm trước...
Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
Nhớ dịu dàng nhưng thâm ý khoe khoang
Nhớ duyên dáng, ngây thơ mà xảo quyệt !
Thương lại bóng hình người năm năm trước...
Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
Nhớ dịu dàng nhưng thâm ý khoe khoang
Nhớ duyên dáng, ngây thơ mà xảo quyệt !
Thứ Ba, 16 tháng 4, 2019
Trang thơ nhiều người
Mai Sau Em Về
Em về mấy thế kỷ sau
Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy không
Ta đi còn gửi đôi giòng
Lá rơi có dội ở trong sương mù ?
Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy không
Ta đi còn gửi đôi giòng
Lá rơi có dội ở trong sương mù ?
BG
Thứ Hai, 15 tháng 4, 2019
Phùng Gia Lộc - Cái đêm hôm ấy ... đêm gì ?
Cái đêm hôm ấy... đêm gì?
Cuối năm 1983, tôi được ở nhà chờ quyết định về nghỉ chế độ. Chiều chủ nhật, thằng Học con tôi rủ rỉ nói:
- Con bắt được bác Quang ăn bánh cuốn ở hàng anh Minh. Bác đi thồ sắn ở chợ Phúc Địa về. Bác cho mấy bó nhưng con không lấy. Bác dặn con về đừng nói với bố mẹ là đã gặp bác. Nói, hôm nào sang bác đánh chết.
- Hừ! Lại thế nữa...
Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2019
Chùm thơ về Kontum
CHARLIE
qua Tân Cảnh, quán ven đường
dừng chân, trực diện chiến trường bảy hai
sân bay cỏ cháy dấu phai
Charlie giữa ngọn đồi tây xanh mờ…
dừng chân, trực diện chiến trường bảy hai
sân bay cỏ cháy dấu phai
Charlie giữa ngọn đồi tây xanh mờ…
Phùng Quán - Thằng khùng
"… Anh ta vào trại trước mình khá lâu, bị trừng phạt vì tội gì, mình không rõ. Người thì bảo anh ta phạm tội hình sự, người lại bảo mắc tội chính trị. Nhưng cả hai tội mình đều thấy khó tin. Anh ta không có dáng dấp của kẻ cướp bóc, sát nhân, và cũng không có phong độ của người làm chính trị. Bộ dạng anh ta ngu ngơ, dở dại dở khùng. Mình có cảm giác anh ta là một khúc củi rều, do một trận lũ cuốn từ một xó rừng nào về, trôi ngang qua trại, bị vướng vào hàng rào của trại rồi mắc kẹt luôn ở đó. Nhìn anh ta, rất khó đoán tuổi, có thể ba mươi, mà cũng có thể năm mươi. Gương mặt anh ta gầy choắt, rúm ró, tàn tạ, như một cái bị cói rách, lăn lóc ở các đống rác. Người anh ta cao lòng khòng, tay chân thẳng đuồn đuỗn, đen cháy, chỉ toàn da, gân với xương.
Thứ Tư, 10 tháng 4, 2019
Phan Khôi - Ông Năm Chuột
Hồi tôi còn 14 tuổi, 15 tuổi, thì đã nghe người làng nói nhiều về cái tên Năm Chuột. Về gốc gác của hắn, chỉ thấy nói là người làng Kỳ Lam, cái làng ở phía Bắc làng tôi, cách một con sông, về sau có cái ga xe hỏa gọi là ga Kỳ Lam, còn mọi sự khác không biết rõ. Hình như hắn cũng không có nhà cửa, cha mẹ, vợ con gì ở làng. Hắn làm thợ bạc, quanh năm đi làm nghề ở các nơi, nhất là các nơi đô hộ, như Huế, Ðà Nẵng, Hội An.
Xe đạp sườn 600
Kỷ niệm xưa còn đọng lại mãi, tưởng nhớ ngày Cha đã đi
xa...
Khoảng năm 1960 - 1961, chiếc xe đạp là cả
mơ ước của thanh thiếu niên. Cũng đâu một trong hai năm ấy thì phải, ông anh
lớn vào đệ thất, lớp bắt đầu bậc trung học, cha mua chiếc xe đạp mới tinh,
không như chiếc xe sườn ngang cha vẫn đi mà cha tính kỹ lưỡng thiệt hơn cho sự
an toàn và tương lai xa, rằng mua chiếc xe đạp loại sườn đầm nhỏ thì vừa cho
con trai bây giờ đi được, sau vài ba năm nữa lớn lên sẽ cần xe lớn thì xe nhỏ
giao lại cho em nó rồi lại tiếp tục, nhà có ba anh em xếp hàng kề nhau mà, lo
gì ...
Người cha già tính kỹ đến thế là cùng !
Người cha già tính kỹ đến thế là cùng !
Tuyhoa, Mùng 5
Giữa trưa bãi cát như rang muối
Nắng áp gió lùa rát đỏ da
Bãi hẹp người đông như kiến cỏ
Mùng năm nhiều năm đã là...nhà !
Mấy ổng về
Qua cái nhìn trẻ thơ nên chưa biết, " ... bỡi chiến
tranh đâu phải trò đùa ..."
( trích lời của NS. Phan Minh Tuấn)
Chó sủa hậm hực rồi tru lên từng hồi trong
đêm vắng, cả làng chìm nghẹt trong bóng tối, cây đèn hột vịt vặn nhỏ ngọn trên
bàn thờ soi mờ mờ, nhiều đôi mắt mở to lo sợ của người lớn xác định họ đang
thức, rồi tiếng thì thào không ra khỏi cổ họng, đôi tay run run khi tiếng sủa
càng lúc càng gần nhà, lo lắng chờ nghe tiếng đòi mở cửa .
Chó lại
sủa rộ hướng xóm trên, rồi xa dần, lâu lâu chỉ còn tiếng hậm hực nửa chừng của
vài con ngu ngơ...
Vô tuyến truyền hình
( Từ phim Batman – Combat - Lỗ tai lừa đến Hùng Cường Mai
Lệ Huyền)
Khoảng năm 1966, khi chuyển về ấp Bình hòa,
một trong những thú vui ít ỏi của trẻ nhỏ bọn tui là mong chờ đêm xuống đi coi
ké truyền hình…
Đường Lê Lợi có đại lý gạo Minh Phú,
cái hẻm bên cạnh được gọi là hẻm cùng tên, vô hẻm qua khỏi điện thờ Đức Thánh
Trần sẽ bắt đầu gặp hẻm hàng keo cắt ngang là đến Đò Ngọc Lãng
( Hình ảnh nào cũng phại mờ ngoại trừ được
chạm khắc trong tim ! )
Đã là học trò bậc trung học ở cái tỉnh lỵ
nhỏ xíu thuộc miền " thùy dương cát trắng " này, chắc là chưa ai chưa
từng qua đò Ngọc Lãng !
Rừng đã cháy
Rừng đã cháy và rừng đã héo -
Rừng đã khô và rừng đã tàn -
Em hãy ... ngủ đi *
Rừng đã khô và rừng đã tàn -
Em hãy ... ngủ đi *
Da màu lá, Trường sơn đã cháy,
Rừng đắp mền run rét giữa mùa khô,
Sốt cách nhật vài ba ngày xuống suối,
Vàng cánh bướm, lạc úa vàng lá đỏ, vàng quê nhà, vàng ngàn mây khơi xa...
Rừng đắp mền run rét giữa mùa khô,
Sốt cách nhật vài ba ngày xuống suối,
Vàng cánh bướm, lạc úa vàng lá đỏ, vàng quê nhà, vàng ngàn mây khơi xa...
Bỗng nhiên lại nhớ một người
- Bạn ơi,
bàn này 1 cafe đá 1 sprite nhé
- Bạn ơi, cho xin dĩa hột dưa
- Bạn ơi, cho ly cam thảo xí muội đừng bỏ đá
- Bạn à, phin này không chảy, đổi dùm ly cà phê pha sẵn đi nha
- Bạn ơi, ...
- Bạn ơi, cho xin dĩa hột dưa
- Bạn ơi, cho ly cam thảo xí muội đừng bỏ đá
- Bạn à, phin này không chảy, đổi dùm ly cà phê pha sẵn đi nha
- Bạn ơi, ...
Theo em ăn bún nước lèo
Anh Bốn Ớn
" Quê Hương chốn thanh bình có bầu trời xanh thắm xanh.
Đồng lúa thẳng cánh cò bay lấp lánh cánh diều mơ ước tuổi thơ ..."
Đồng lúa thẳng cánh cò bay lấp lánh cánh diều mơ ước tuổi thơ ..."
Cứ đến ngày anh bốn về là làng xóm đang bình
yên lại rần rần ! Trẻ nhỏ chạy theo anh từ dốc cầu đến tận nhà bỡi anh có cái
ra - dô mang chéo ngang vai xuống hông mở ca hát inh ỏi. Thanh niên soi kỹ từ
mái đầu trần của anh đặng liệu bắt chước cách chải tóc có thoa bri - ăng - tin bóng
lưởng rồi xuống đôi chân mang giày ba ta kiểu thắt dây ra sao.
Thứ Ba, 9 tháng 4, 2019
Mùa thu chết
áo khăn đã sẵn từ hôm trước.
cứ giục đi về phía mùa thu “ – Tran Thien Thi
Mùa thu chết ? không, mùa thu trốn mất !
Uổng công tôi chờ đợi rủ đi cùng.
Con rạch nhỏ trưa qua chang chang nắng,
Chiều nay ngồi bó gối - mưa trên sông.
Uổng công tôi chờ đợi rủ đi cùng.
Con rạch nhỏ trưa qua chang chang nắng,
Chiều nay ngồi bó gối - mưa trên sông.
Ruộng dưa chú Tám
" hình như đây không phải ... ruộng dưa chú Tám ”
Đôi khi được nghỉ học vì lý do nào đó thì
đa số nam nữ sinh hay chọn hướng đi chơi chùa Khánh Sơn bỡi phong cảnh đẹp và
được leo trèo tự do hoặc hướng về bến đò Ngọc Lãng để được qua sông và mía thì
có rẫy nhà bạn mình bạt ngàn để được vô tư ăn ít...phá nhiều !
Liên khúc buồn
Thái Bá Tân - Nhục
Hay tin, ông bỏ cả việc đang làm giở ở Sài Gòn, vội vàng bay ra Hà Nội.
Vừa đặt va-li xuống nền nhà, ông cao giọng hỏi vợ:
“Làm sao mà người ta trả lễ?”
“Vì con ông làm công an.”
“Công an thì sao mà trả lễ?”
“Ông đi mà hỏi người ta ấy.”
“Nhưng trước đồng ý, người ta đã biết nó là công an rồi cơ mà?”
“Tôi biết đâu đấy. Sao ông cáu với tôi?”
“Nhục !”
Quần hai thước hai
( Chuyện lạt nhách, kiểu con nhà nghèo ...)
Sau hai năm cố học nghề thật giỏi tại Nha
trang, anh kề đã hồi hương về làm thợ ăn khoán ở tiệm khá nổi tiếng trong thị
xã, tiệm Toàn Mới gần vườn hoa Diên Hồng, anh lớn cũng về từ Quy nhơn nhận
nhiệm sở đi dạy. Ba anh em tụi tui không những được đoàn tụ mà còn được đổi mới
hoàn toàn, đổi mới từ rất sớm là do ông anh kề, cũng chẳng phải ảnh hưởng gì
việc đổi mới với tên tiệm Toàn Mới anh tui làm đâu (!)
Phi Vân - trao thân con khỉ mốc
Phi Vân (1917-1977) Tên thật là Lâm Thế Nhơn.
Hương Ba càu nhàu: "Cái làng gì mà kỳ khôi quá! Các ông nghĩ: Làm cha mẹ, ai cũng muốn cho con nó được nên vợ nên chồng, đằng này họ mảng bo bo mấy cái hủ tục bắt bẻ từ chút, đòi hỏi từ cái lễ mọn, đã thèm rồi mới chịu gả con gái...
Tôi dối ai
Mi ngang che mắt đa tình
Sông hờ hững chảy in hình mi cong
Núi cũng cũ cõng trên mình tháp cũ
Thản nhiên nhìn mưa trên sông...
Em mặc áo màu gì ?
Gặp lại nhau, em mặc áo màu gì ?
Áo màu vàng, em lại sợ chia ly
Áo màu trắng, anh sợ mình không xứng !
Chẳng phải người dưng sao còn lạ lạ
Như tình cờ, như tin nhắn mong manh
Điện thoại gọi, lúc không lúc có...
Áo màu vàng, em lại sợ chia ly
Áo màu trắng, anh sợ mình không xứng !
Chẳng phải người dưng sao còn lạ lạ
Như tình cờ, như tin nhắn mong manh
Điện thoại gọi, lúc không lúc có...
Thứ Hai, 8 tháng 4, 2019
Ma Hời
" Phong sương mấy độ qua đường phố,
" Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê...( Sơn Nam )
" Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê...( Sơn Nam )
Ở xứ trồng lúa nước, vùng đất cao ráo
bình thường không ngập nước được gọi là gò, gò đôi khi còn được hiểu là nơi
chôn người chết hay chỉ là nơi đất trống để thả bò gặm cỏ lúc nông nhàn ...
Không xa Gò Then khá to rộng so với số dân cư ít ỏi của làng lại có một gò nhỏ nhưng cao hơn. Hồi đó, người làm ruộng buổi trưa thường lên chỗ gò cao nghỉ tay ăn cơm, hôm nọ đám trai trẻ nằm lăn nằm lê trên cỏ sau bữa trưa thì phát hiện dưới lưng mình lộm cộm, lấy làm lạ, bỏ buổi nghỉ trưa bươi móc coi thử, hình như bên dưới là nhiều miếng mảnh sành giống như lu vại bể hay nền gạch của mả vôi đã sụp đổ từ lâu...
Không xa Gò Then khá to rộng so với số dân cư ít ỏi của làng lại có một gò nhỏ nhưng cao hơn. Hồi đó, người làm ruộng buổi trưa thường lên chỗ gò cao nghỉ tay ăn cơm, hôm nọ đám trai trẻ nằm lăn nằm lê trên cỏ sau bữa trưa thì phát hiện dưới lưng mình lộm cộm, lấy làm lạ, bỏ buổi nghỉ trưa bươi móc coi thử, hình như bên dưới là nhiều miếng mảnh sành giống như lu vại bể hay nền gạch của mả vôi đã sụp đổ từ lâu...
Chuyện " trớt quớt "
Loạt chuyện "hố hàng" & "trớt quớt " có thật 100% !
Chuyện thứ 1 :
Chuyện thứ 1 :
Kỷ niệm 20 năm ngày thành lập trường. Bạn bè gần nửa đất nước gặp nhau sau chừng ấy năm, ôi thôi biết bao nhiêu chuyện cũ vui buồn được tranh nhau kể lại...
Màn đêm buông xuống, tại hội trường có tổ chức một buổi tiệc mà ngôn ngữ bây giờ thường gọi là Gala Dinner.
Màn đêm buông xuống, tại hội trường có tổ chức một buổi tiệc mà ngôn ngữ bây giờ thường gọi là Gala Dinner.
Bài Lệ đá
Tôi đọc bài hát Lệ đá lời 5 (viết lần thứ 5 vào năm 1992) như đọc... thơ !
Đặt lời cho bài hát như thơ của thi sĩ Hà Huyền Chi ( Đặng Trí Hoàn ) dựa theo một bài nhạc không lời đã được sáng tác trước của NS Trần Trịnh, đã cho ra đời bài Lệ đá - lời 1.
( chỉ có thể là quá đam mê bài hát này thi sĩ mới viết Lệ đá lời 1 từ giữa những năm 60 và liên tục theo thời gian có lời 2,3,4,5 cũng trên chính bài nhạc này ! )
Để đọc Lệ đá lời 5, đầu tiên tôi đọc lại Lệ đá lời 1 - bài nhiều người biết nhất :
Đặt lời cho bài hát như thơ của thi sĩ Hà Huyền Chi ( Đặng Trí Hoàn ) dựa theo một bài nhạc không lời đã được sáng tác trước của NS Trần Trịnh, đã cho ra đời bài Lệ đá - lời 1.
( chỉ có thể là quá đam mê bài hát này thi sĩ mới viết Lệ đá lời 1 từ giữa những năm 60 và liên tục theo thời gian có lời 2,3,4,5 cũng trên chính bài nhạc này ! )
Để đọc Lệ đá lời 5, đầu tiên tôi đọc lại Lệ đá lời 1 - bài nhiều người biết nhất :
Tình hoang vu
Ngày như chiếc lá, lá rơi vào hư không
Đời như cơn gió, gió bay từ phương nao
Lòng như cỏ úa, úa khô từ lúc em đi...
Tuyhoa áo trắng và đi bộ
" Đất Hòa đa đen mà sinh bông trắng
Con gái Tuy hòa dang nắng cũng xinh " ( ca dao PY )
...
Con gái Tuy hòa dang nắng cũng xinh " ( ca dao PY )
...
Ngoại trừ màu xanh tươi đẹp của cây lá
trong nhiều khu vườn nhà và nhiều hàng cây đứng xếp hàng dọc theo hai bên đường
phố nhỏ thì màu trắng của áo học trò là màu sống động nhất của Tuyhoa ngày
ấy...
Nhatrang
Góc phố còn treo đôi mắt bão
Ai nhớ ngàn năm một ngón tay?"
Du Tử Lê
Ai nhớ ngàn năm một ngón tay?"
Du Tử Lê
Nha trang đến cũng nhiều,
lần nào cũng thấy đẹp,
trên face book lộng lẫy,
gặp lại e ngại ngùng
Mây lang thang
Mây lang thang
...
Đã lang thang mà ngỡ rong chơi
Dưới đèn khuya đạp lá cây khô
Đã yêu mây từ mái tóc em
Chưa đi hoang đủ, đã quay về:
Đã lang thang mà ngỡ rong chơi
Dưới đèn khuya đạp lá cây khô
Đã yêu mây từ mái tóc em
Chưa đi hoang đủ, đã quay về:
Uyển Dung, nụ hồng ướp hương
....
Tú nhẹ nhàng ôm gọn người yêu trong vòng tay mình, mắt Dung nhắm hờ, đôi môi hé
mở tựa cánh hoa hàm tiếu, hơi gió thoảng qua hay nụ hôn lướt nhẹ mà đã làm đôi
mi dài từ từ khép lại, đôi má ửng hồng nóng bừng...
Tú vùi một bên má vào làn tóc xỏa buông lơi, hướng mặt ra phía sau, hơi thở
nóng phả vào vành tai, chạm vào chân nhiều sợi tóc mai làm hơi thở Dung trở
gấp, cái áp môi nhẹ vào phần da thịt trắng ngần như ngó sen phía sau đôi bông tai làm Dung rùng mình, một cái ôm chặt rồi thả
lỏng, đôi bàn tay ấm xoa nhẹ lên bờ vai trần, những ngón tay vướng qua sợi dây
đeo làm Tú
Bà Má Củng Sơn
Hè năm 1975, những con hào chống bom đạn trong và ngoài khuôn viên trường Nguyễn Huệ chưa kịp
lấp xong hết. Vết nham nhở do đào lên lấp xuống chưa liền mặt như những vết sẹo
chạy ngoằng nghoèo trên sân trường.
Những cây phượng già cứ đến hẹn lại lên, vô tư nhả từng chùm từng chùm hoa đỏ. Không hề có hồi trống trường báo tin niên học đã mãn, không hề có cảnh cắm trại hè tạm chia tay bạn bè…Lũ học sinh chúng tôi lặng lẽ vào hè, vội vã rời phố thị…
Những cây phượng già cứ đến hẹn lại lên, vô tư nhả từng chùm từng chùm hoa đỏ. Không hề có hồi trống trường báo tin niên học đã mãn, không hề có cảnh cắm trại hè tạm chia tay bạn bè…Lũ học sinh chúng tôi lặng lẽ vào hè, vội vã rời phố thị…
Em ơi, Tuyhoa lụt
Hằng năm, khoảng giữa tháng 9 đến giữa tháng 10AL thầy cô giáo và học trò thường được nghỉ ...lụt !
Lụt cũng quen thuộc, năm lớn năm nhỏ gì năm nào cũng có, nên cũng có chuyện nực cười là thư thầy cô viết cho gia đình ở Huế, ở Quảng thường hẹn ...đợi con lụt tới sẽ về thăm nhà !
Trang thơ Trần Thiên Thị
theo cùng anh ra biển và thắp một nén nhang
nghe tin bạn
bỏ nhà đi trốn nợ
tết này chẳng biết ghé thăm ai
nghe tin đứa
mua thêm vài sở đất
lý thì mừng
mà lại bi ai
nghe tin bạn
bỏ nhà đi trốn nợ
tết này chẳng biết ghé thăm ai
nghe tin đứa
mua thêm vài sở đất
lý thì mừng
mà lại bi ai
Chú Sáu Tào
Chú Sáu Tào
Làng Mỹ Thạnh nhỏ xíu nên ai cũng biết
nhau, dạo gần đây thường có người ở xa đến hỏi thăm nhà Thầy Sáu, ai cũng lắc
đầu, đến khi khách lạ dùng vài câu diễn tả đặc điểm thì ai cũng chỉ đến đúng
nơi đúng người, y chang mười lần như chục !
Kể cũng lạ, chú làm thầy hồi nào cả làng không ai biết mà càng về sau, ở xa mấy cũng khá nhiều người tìm đến, qua cách cung kính khi hỏi thăm, rõ ràng họ hâm mộ lắm, mà đâu phải loại ất ơ hỏi, toàn cỡ lắm tiền, nhiều quyền thế, kiểu cách y như cán bộ to, đi toàn xe hơi mới lạ nữa chứ !
Kể cũng lạ, chú làm thầy hồi nào cả làng không ai biết mà càng về sau, ở xa mấy cũng khá nhiều người tìm đến, qua cách cung kính khi hỏi thăm, rõ ràng họ hâm mộ lắm, mà đâu phải loại ất ơ hỏi, toàn cỡ lắm tiền, nhiều quyền thế, kiểu cách y như cán bộ to, đi toàn xe hơi mới lạ nữa chứ !
Thu ( trailer )
" Một mai xa nhau, xin nhớ cho nhau nụ cười
Cho cuộc tình người, hẹn hò nhau đến kiếp mai
Đừng hận nhau nữa lệ nào em khóc cho đầy
Tình đã mù trong sương khói theo cơn gió - lùa - tả - tơi... " ( Một mai em đi - NS.Trường Sa )
Cho cuộc tình người, hẹn hò nhau đến kiếp mai
Đừng hận nhau nữa lệ nào em khóc cho đầy
Tình đã mù trong sương khói theo cơn gió - lùa - tả - tơi... " ( Một mai em đi - NS.Trường Sa )
....
Trăng cao nguyên mờ mờ, đêm lửa trại của nhóm bạn cũng gần tàn, Thu lẻn người lùi về phía sau, đi lần mò trong bóng tối, lát sau có trợ giúp bỡi ánh sáng của chiếc smart phone. Giờ này Tùng đang chờ bên gốc thông gãy nơi ngả ba đường vào khu cắm trại...
Sơn Hà nguy biến
Nhớ ra chi những bài thơ cũ, gợi thêm đau lòng !
Loa loa loa...
1.
cần nhiều trái tim biết nhục
khi lừa thầy phản bạn phụ tình nhau
2.
cần nhiều trái tim biết đau
khi nhìn quanh nơi mình đang sống
3.
con mắt mở to con tim nóng bỏng
thấy rõ kẻ thù để biết sống vì nhau
...
rừng vàng biển bạc nát nhàu...
Loa loa loa...
1.
cần nhiều trái tim biết nhục
khi lừa thầy phản bạn phụ tình nhau
2.
cần nhiều trái tim biết đau
khi nhìn quanh nơi mình đang sống
3.
con mắt mở to con tim nóng bỏng
thấy rõ kẻ thù để biết sống vì nhau
...
rừng vàng biển bạc nát nhàu...
Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019
Mèo - Chuột
Chuyện 12 con giáp : Câu chuyện thứ 3 - Mèo
Mèo rình chuột đã lâu nhưng không thể bắt được, bực tức lắm !
Hôm nọ, tí tửng thế nào chuột vô ý trượt chân té vào hũ hèm.
Đầu tiên, chuột khoái chí vừa hớp một ngụm lại thả mình trôi lềnh bềnh trong hũ hèm, hồn lâng lâng cứ tưởng như là đang giỡn sóng ở Vũng tàu !
Uống chán, bơi đuối muốn leo lên thì thành hũ trơn trợt bò lên trượt xuống, bụng uống ứ hự, mười phần chết chín bèn cất tiếng kêu cứu !
Ngựa
Chuyện 12 con giáp: Chuyện thứ 1 - Ngựa
Tuân lịnh triều đình, Tướng quân nhanh chóng dẫn đầu đoàn binh mã tiến về miền biên ải đóng quân...
Một tháng rồi hai tháng trôi qua, nỗi nhớ kinh thành, nhớ vợ càng lúc càng nhiều làm mặt tướng quân lúc nào cũng cau có, lời của ngài đa phần là la mắng thuộc hạ...
Đêm mùa hạ, sau âm thanh của đám binh sĩ cười đùa giỡn cợt nhau tắt hẳn như mọi khi vì đã đến giờ đi ngủ, doanh trại chìm trong yên lặng ngoại trừ thỉnh thoảng có tiếng động từ dãy chuồng ngựa, một mình nhìn cây đuốc bập bùng ánh lửa thì lửa lòng cũng bùng cháy, ngài khó ngủ...
Rất ngạc nhiên về sự bình thường có phần vui vẻ của đám thuộc hạ, đêm nọ ngài kêu một số quân sĩ vào trại, tướng quân hỏi :
- Ta vâng mệnh triều đình đưa các ngươi lập đồn nơi biên cương xa làng mạc vợ con, lâu ngày ta thấy khó chịu lắm bỡi ta cũng là đàn ông cần những nhu cầu khác như các ngươi. Vậy các ngươi giải quyết việc này thế nào mà trông các ngươi vui vẻ như vậy ?
- Thưa tướng quân, ngựa ạ
Vừa nghe vậy, ngài nổi giận đập bàn:
- A, cái quân này ! Đồ súc sinh, cút khỏi đây ngay.
Đám quân lính mặt xanh như đít nhái thu mình đi lui và nhanh nhất có thể để tránh cơn nóng giận của tướng quân...
Nhiều đêm tiếp theo, lửa lòng càng dập càng bùng lên , ngài nghĩ lại có lẽ đám quân kia trong hoàn cảnh này cũng phần nào có lý, đảo mắt xung quanh doanh trại vắng lặng như tờ, hướng về phía chuồng ngựa, ngài ngần ngừ rồi cũng phải đưa chân ...
Sáng hôm sau, từ chú lính lệ hầu trà cho đến chú cần vụ lo cơm, giặt áo đều thấy mặt ngài dãn ra, vui vẻ hơn những ngày đã qua...
Mấy ngày liên tiếp tiếng la mắng thuộc hạ bớt hẳn, thậm chí thỉnh thoảng lũ quân hầu còn lén nhìn trộm thấy ngài cười một mình...
Đêm thượng tuần trăng non trên đỉnh đầu, tướng quân ra lệnh bày cuộc rượu. Giữa lúc đang vui vẻ, ngài nói:
- Hôm trước ta cũng có la mắng hơi oan cho các ngươi về vụ ngựa, nay ta hỏi các ngươi đã dùng ngựa như thế nào vậy ?
- Thưa tướng quân, chúng tôi dùng ngựa phi nhanh về làng tìm ...
- !
Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2019
Đào Hiếu - Bù Khú ( trích đoạn )
Đào xách xô nhựa, đi qua chiếc cầu gỗ. Trong vườn của ông già có cái giếng cũ bám đầy rêu nhưng nước ngọt. Tại đó cô gái hai mươi tuổi làm quen với ông già.
-Sao tên của chú nghe mắc cười quá vậy?
-Biết “Bù Khú” là gì không?
-Không.
Đường xa lỡ bước
Ra đi gặp vịt cũng lùa,
Gặp duyên cũng kết, gặp chùa cũng tu…
( ca dao )
( ca dao )
Tầm quá nửa buổi, từ nhà sàn bước xuống thả mình trên chiếc võng dây đay, đong đưa dưới giàn bầu trốn ngọn gió nam cồ đang thổi rát mặt, lơ mơ nửa thức nửa ngủ, ngoài ngõ bầy chó sủa hùa đuổi theo người lạ, có tiếng nói nhanh như là báo tin
- Cha ơi cha, tui là Tun, tui có vợ rồi
- Cha biết mà, vô đây vô đây, vô đây cha cho mày một con bò.
- Mà... mà..., cha cho tui thiệt hả ?
- Thiệt chớ sao, vô chuồng muốn con nào dắt một con
Một lát sau
- Cha ơi, tui muốn con bò cái
- Cha ơi cha, tui là Tun, tui có vợ rồi
- Cha biết mà, vô đây vô đây, vô đây cha cho mày một con bò.
- Mà... mà..., cha cho tui thiệt hả ?
- Thiệt chớ sao, vô chuồng muốn con nào dắt một con
Một lát sau
- Cha ơi, tui muốn con bò cái
- Thì cha cho con bò cái
Chú rể Chuột
Chuyện 12 con giáp: Chuyện thứ 2 – Chuột
Thủa ấy, trong rừng muôn thú có cùng ngôn ngữ, là anh em trong thế giới đại đồng.
Thủa ấy, vài cây cao bóng cả hay đám cỏ dại tràn lan ít nhiều gì cũng có hưởng ánh mặt trời !
Người đẹp được phong là hoa khôi trong rừng là một nàng voi mũm mĩm đáng yêu, bao thú đực mê đắm, mộng mị khi đêm về, ao ước được một lần chân bên chân đuôi trong đuôi…
Từ ngựa vằn điệu đàng, trâu mộng mạnh mẽ đến oai hùng như hổ báo, sư tử tán tỉnh đều không làm nàng voi xiêu lòng, chưa ai có chút hy vọng nào làm nàng voi chịu khoác áo cô dâu đi bên mình để thành đôi lứa…
Hôm nọ, giữa tiết lập xuân, có con kiến quái ác chẳng biết thuộc thế lực thù địch nào đã lẻn chun vào tai nàng voi xinh đẹp. Nó ngự trong đó như trêu ngươi, lâu lâu cắn một nhát, lâu lâu xé một miếng !
Lúc đầu nó cắn kiểu xì lô thì nàng nghiến răng nén đau, nó xé nó rứt cù cưa theo cách bô-le-rô thì nàng rên hù hù
Kế tiếp nó nhai nhai theo điệu lăm-ba-đa thì nàng ưỡn ẹo rú lên nước mắt ứa hai hàng
Lúc sau nó cắn nó xé nó nhai mạnh và dồn dập điệu đít-cô thì nàng lăn lộn kêu la thảm thiết, nước mắt tuôn như mưa :
- Ôi, cứu em với cứu em với. Ối, đau quá là đau…
Muôn thú chung quanh chạy xà quần tìm cách cứu nàng, quá bối rối nên chỉ chạy và la hét, không ai nghĩ được cách gì…
Kêu la hết sức chỉ còn thở dốc thều thào :
- Ôi, ai cứu được, em xin theo làm vợ, nguyện sống tốt với chồng đời đời kiếp kiếp…
Muôn thú đều nghe, muôn thú đều thèm muốn, muôn thú đều im lặng và muôn thú đều …bó tay !
Nghe tiếng rên của nàng muôn thú đau lòng đứt ruột, con này nhìn con kia và lắc đầu. Nàng voi yêu kiều xinh đẹp giờ như cái xác không hồn nằm thoi thóp. Trong tột cùng tuyệt vọng, có một giọng nói the thé, coi bộ hơi ít men - lỳ cất lên :
- Để anh lo cho em…
Muôn thú đều quay đầu về nơi cất tiếng nói lạ, không tìm thấy ai, một số con lộ vẻ ngạc nhiên chưa hết thì len lỏi giữa hàng ngàn đôi chân thú một con chuột đực nghênh ngang bước ra. Tiếng ồ ngạc nhiên đồng loạt hòa âm lớn đến nỗi như tiếng gầm, lá cây rừng rơi lả tả, một số rơi trên thân thể làm nàng voi sực tỉnh mở hờ đôi mắt nhưng không đủ sức thốt nên lời…
Chuột ta không hề có dáng dấp một thầy lang đĩnh đạt từ tốn tìm cách chữa trị kẻ bị thương mà đi vòng vòng uốn éo như một vũ công, lấy chân vén đuôi như thí sinh thi người đẹp nâng váy đi catwalk…
Rồi đến sát tai voi, đứng tấn hai chân sau, đưa hai chân trước lên, hết sức bình sinh dở mí tai…nhòm vô coi thử !
Hàng nghìn cặp mắt nhìn vô, không ai điều khiển cũng đồng nhịp lắc đầu ngao ngán, mười con như mười nghĩ quẩn…
Buông tai, vén đuôi, liếm mép qua liếm mép lại.
Ngừng chút xíu, nháy nháy giật giật mấy sợi ria mép, hấp háy đôi mắt hí săm soi chót đuôi rồi... le lưỡi liếm lại liếm đi …
Nhẹ nhàng nín thở
Đút vô
Chậm rãi ngoáy một vòng
Từ tốn rút ra
Cuối đuôi là con kiến càng, to gần gấp đội…chót đuôi chuột !
Hết đau tức thì, voi nhoẻn miệng cười trên đôi môi đã sưng to do khóc quá nhiều
Tiếng uh-ra hoan hô vang dội khu rừng
…
Thủa ấy, lòng tốt và điển hình người tốt luôn được truyền qua loa phóng thanh thường xuyên.
Thủa ấy, ganh ghét, tỵ hiềm, hèn hạ, gian xảo chưa dám thổ lộ !
Buồn bã rồi cũng vơi, thất tình cũng đành gác lại ... Sư tử làm gương đầu tiên, kéo theo hổ báo sơn dương nai trâu hà mã…đồng lòng tác hợp để thực hiện lời hứa của người trong mộng .
Muôn thú trong rừng cùng nhau kết hoa lá làm rạp, đám cưới của chuột và voi diễn ra tưng bừng…
Thủa ấy, động phòng hoa chúc diễn ra ngay sau màn ăn uống nhảy múa.
Thủa ấy, như Adam và Eva, mắc cỡ là từ ngữ…xa lạ !
Cô dâu sau bao nhiêu lời chúc được nhận từ muôn thú cũng đến lúc thực hiện nghĩa vụ làm vợ.
Chú rể sau bao nhiêu cố gắng trèo lên té xuống cũng leo được đến đằng đuôi cô dâu.
Trầy trật lúc lắc trợt tới trụt lùi.
Muôn thú lịch sự im lặng,
Bầy khỉ ồn ào giành nhau chỗ ngồi trên các cành cây cao cũng im tiếng mà tật tham ăn không bỏ, mắt lom lom coi mà hai tay cầm hai trái dừa khô luôn miệng nhóp nhép cạp cạp cơm dừa...
Trầy trật lúc lắc trợt tới trụt lùi.
Con khỉ vô duyên thấy vậy mắc cười, nhắm mắt nhắm mũi mà hả họng cười, vô ý làm rớt trái dừa - đồ ăn cắp dấu được trong tiệc búp phê - trúng ngay đầu, cô dâu la lên :
- Á…
Chú rể Chuột dịu dàng nói như ... vỗ về :
- Anh làm em đau hả !
Thiên Quan Tự
Thiên Quan Tự
TỰ : Ốm
Ốm, chưa rõ thế nào, người cứ mệt rã rời. Phần thì không ngủ được, đêm đêm lăn qua lăn lại trằn trọc nghĩ ngợi xa gần, khi thì nghĩ tìm cách nào sửa chữa sơn phết thêm, lúc thì nghĩ đến cách nói chuyện thế nào cho êm với nhiều phía, khi thì tính ngày tính cách tìm chỗ đi chơi thăm thú các nơi... Phần khác, nhiều nhất là nghĩ đến đồ ăn bỡi bụng luôn cồn cào, cho gọi người mang lên thì đưa vô miệng lại thấy nhạt nhẽo, ăn không muốn vô, chỉ tuôn nước miếng lạt nhách...
Cho mời thầy thuốc thì cũng đã đến thăm khám nhanh gọn, nói ba điều bốn chuyện cùng người thân tín ở phòng bên rồi ra về.
Xế chiều, đệ tử ruột vô thầm thì đại ý là cơ thể đang suy nhược, cần phải bồi dưỡng lại để hồi sức thì mới khoẻ được, đang toan tính thì nghe thưa thêm :
“ -Nhờ mưu sâu của thầy mà cả tháng nay khách hành hương đến viếng nhiều lắm, tiền cúng dường cũng kha khá nên hiện nay muốn tính liền điều ấy, con đang thấy ngại bỡi lúc nào cũng có người lạ ra vô...
“ - Uhm, phải đó...
“- Dạ, để con xem thời gian nào là thuận tiện ạ.
“- Ngay chiều tối nay đi
“- Thưa, sao gấp vậy ạ ?
“- Hôm nọ có con vịt xiêm của ai đi lạc, thầy bắt nhốt lại, sợ ốm...
QUAN : Trâu chết
Bão vừa tan, nước thượng nguồn cộng nước từ các hồ thuỷ điện xả ầm ầm, hạ du tuy chưa bị gì cũng đã kịp lập ban chỉ đạo chống lũ lụt, họp hành tuyên bố hò hét rân trời...
Có tiếng điện thoại reo, chắc của đại ca nào đó chứ ai vô họp mà dám để chế độ reng...
“ - Mày nói sao ? Báo cáo rõ đi chớ nói gì mà ọt ẹt vậy ? Trâu mất bảy con hử ? Kệ cha nó, của nẫu chớ của mình na, hơi đâu mà...
“ - ...
“ - Sao? Tràn qua Suối Nhum đổ vào Buôn Hóc Mót hả, kệ đi, còn xa trại mình mà, đưa bò chạy lên rẫy mì của đồng bào nhốt lại...
“ - ...
“ - Cái gì ? Trâu chết nữa hay không kệ bọn nó ! Lo mấy trăm bò của tao không lo...
“- ...
“ - Hả ? Cả bọn mấy thằng mà lo không xong, làm ăn như quần què ! Vậy là đưa qua suối, lũ cuốn mất bò hả ? Trời ơi, đồ ăn hại, bọn mày chết luôn đi chớ trâu mất bò chết gì nữa...
“.- ... ò í e... !
Họp tan !
THIÊN : Bên thua cuộc
”- Này 2 ông Nam Tào Bắc Đẩu, nói cho ta biết tại sao đã mấy mươi niên rồi mà cái hàng bên thua cuộc vẫn dài thế ?
" - Dạ dạ tại số sinh nhiều hơn số tử ạ.
" - Tào lao ! Vậy ta hỏi 2 ngươi ...cái mà là... bên thắng cuộc bộ không... sinh đẻ ư ?
"- Dạ dạ... số là mỗi năm bên í lại chạy qua bên này một mớ, mấy năm gần đây hơi...bị nhiều, thành ra ....thành ra ...hàng bên thua cuộc càng ngày càng dài ạ !
" - Im đi ! vô lý ! Mới chừng đó năm mà hàng này gấp ... mấy chục lần hàng kia ! Hai ông bớt nhậu bớt cờ đi, xuống dưới điều nghiên điều ngửa gì không biết nhưng đến...cuối năm phải báo cáo được lý do đó ! Mệt mấy ông quá đi...
...
“ - Suỵt ! Mình ra chơi tiếp đi, tin tui đi mà, cuối năm ổng cũng quên vụ này hà ...
Phú Đặng
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)