Mai Sau Em Về
Em về mấy thế kỷ sau
Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy không
Ta đi còn gửi đôi giòng
Lá rơi có dội ở trong sương mù ?
Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy không
Ta đi còn gửi đôi giòng
Lá rơi có dội ở trong sương mù ?
Trăm Năm Tắm Gội
Trăm năm tắm gội dưới trời
Ngày thì tắm nắng tối rồi tắm trăng
Nhớ em tắm với chị Hằng
Tận cùng tắm với ngọn đèn cô đơn.
BG
Quân sinh ngã vị sinh
君 生 我 未 生 Quân sinh ngã vị sinh
我 生 君 以 老 Ngã sinh quân dĩ lão
君 恨 我 生 遲 Quân hận ngã sinh trì
我 恨 君 生 早 Ngã hận quân sinh tảo
我 生 君 以 老 Ngã sinh quân dĩ lão
君 恨 我 生 遲 Quân hận ngã sinh trì
我 恨 君 生 早 Ngã hận quân sinh tảo
君 生 我 未 生 Quân sinh ngã vị sinh
我 生 君 以 老 Ngã sinh quân dĩ lão
恨 生 不 侗 時 Hận sinh bất đồng thời
日 日 與 君 好 Nhật nhật dữ quân hảo
我 生 君 以 老 Ngã sinh quân dĩ lão
恨 生 不 侗 時 Hận sinh bất đồng thời
日 日 與 君 好 Nhật nhật dữ quân hảo
君 生 我 未 生 Quân sinh ngã vị sinh
我 生 君 以 老 Ngã sinh quân dĩ lão
我 離 君 天 涯 Ngã ly quân thiên nhai
君 隔 我 海 角 Quân cách ngã hải giác
我 生 君 以 老 Ngã sinh quân dĩ lão
我 離 君 天 涯 Ngã ly quân thiên nhai
君 隔 我 海 角 Quân cách ngã hải giác
君 生 我 未 生 Quân sinh ngã vị sinh
我 生 君 以 老 Ngã sinh quân dĩ lão
化 蝶 去 尋 花 Hóa điệp khứ tầm hoa
夜 夜 栖 芳 草 Dạ dạ tê phương thảo
我 生 君 以 老 Ngã sinh quân dĩ lão
化 蝶 去 尋 花 Hóa điệp khứ tầm hoa
夜 夜 栖 芳 草 Dạ dạ tê phương thảo
*Dịch thơ:
CHÀNG SINH, EM CHƯA SINH.
Chàng sinh từ lúc em chưa sinh
Em sinh, chàng đã hết ngày xanh
Chàng mang hờn oán em sinh muộn
Em hận chàng sinh trước tuổi mình.
Em sinh, chàng đã hết ngày xanh
Chàng mang hờn oán em sinh muộn
Em hận chàng sinh trước tuổi mình.
Chàng sinh từ lúc em chưa sinh
Em sinh, chàng đã hết ngày xanh
Hận sao không được sinh cùng lứa
Để được ngày ngày vui với anh.
Em sinh, chàng đã hết ngày xanh
Hận sao không được sinh cùng lứa
Để được ngày ngày vui với anh.
Chàng sinh từ lúc em chưa sinh
Em sinh, chàng đã hết ngày xanh
Em xa chàng mãi chân trời vắng
Chàng cách xa em góc biển tình.
Em sinh, chàng đã hết ngày xanh
Em xa chàng mãi chân trời vắng
Chàng cách xa em góc biển tình.
Chàng sinh từ lúc em chưa sinh
Em sinh chàng đã hết ngày xanh
Ước cùng hóa bướm tìm hoa đẹp
Sát cánh đêm đêm đậu cỏ nhành.
Em sinh chàng đã hết ngày xanh
Ước cùng hóa bướm tìm hoa đẹp
Sát cánh đêm đêm đậu cỏ nhành.
NGUYỄN QUANG VINH
CÕNG VỢ
Đường xa lắm còn mấy con dốc đứng
Vợ ta say, nó chẳng chịu về
Thì ta cõng trên vai ta bước
Phía sau lưng vòng vọng tiếng khèn bè
Vợ ta say, nó chẳng chịu về
Thì ta cõng trên vai ta bước
Phía sau lưng vòng vọng tiếng khèn bè
Đường xa lắm, vợ ta còn say lắm
Uống rượu thì say thôi, ta cõng vợ về
Ta không cõng ta sợ thằng khác cõng
Ta cũng say ta cõng vợ ta say
Uống rượu thì say thôi, ta cõng vợ về
Ta không cõng ta sợ thằng khác cõng
Ta cũng say ta cõng vợ ta say
Đường xa thế chân ta đang mỏi
Cái vợ trên vai nó cứ hát điệu then
Ừ thì kệ, nó say thì ta cõng
Nó đã cõng trên vai mấy mặt con rồi
Cái vợ trên vai nó cứ hát điệu then
Ừ thì kệ, nó say thì ta cõng
Nó đã cõng trên vai mấy mặt con rồi
Đường xa thế dốc cao mây cuốn
Nhà ta kia lưng lững giữa suối ngàn
Ta cõng vợ ngược dốc cao ngược núi
Ngược bóng đêm sấp ngửa giữa thế gian
Nhà ta kia lưng lững giữa suối ngàn
Ta cõng vợ ngược dốc cao ngược núi
Ngược bóng đêm sấp ngửa giữa thế gian
Rồi đợi nhé, tuần trăng sau xuống núi
Tuần trăng sau phiên chợ lại có rồi
Đợi khi đó ta say thì vợ cõng
Chân của chồng thành chân vợ....thế thôi
HOÀNG LỘC
Bữa Say Ghé Chùa Ông Hội An
Quan Vân Trường mặt đỏ cũng thành danh
ta đỏ mặt hơn ông, đời lại hỏng
ông cốt cách quỳnh tương, ta hồ đồ rượu dỏm
cuộc trăm năm đã đến thế - hoang tàn
ta đỏ mặt hơn ông, đời lại hỏng
ông cốt cách quỳnh tương, ta hồ đồ rượu dỏm
cuộc trăm năm đã đến thế - hoang tàn
Kinh Châu, Kinh Châu mờ hơi sương
lòng ông, lòng ta - ai biết được ?
hào khí ngời thanh long, cũng sụt sùi ngọn bút
chuyện nghìn xưa thầm hỏi chuyện nghìn sau
lòng ông, lòng ta - ai biết được ?
hào khí ngời thanh long, cũng sụt sùi ngọn bút
chuyện nghìn xưa thầm hỏi chuyện nghìn sau
ông còn đất để về, ta biết về đâu ?
mịt mịt trời sương - mờ mờ thân thế
châu với quận đã lạc loài tri kỷ
mảnh trăng suông vừa nhạt thếch rượu mời
mịt mịt trời sương - mờ mờ thân thế
châu với quận đã lạc loài tri kỷ
mảnh trăng suông vừa nhạt thếch rượu mời
chốn trần gian tốc gió bốn trời
trên đất lạ còn rung bờm xích thố
ông tử vi thần thơm lừng thiên cổ
ta thơ cuồng vất vưởng mỗi tờ mây
trên đất lạ còn rung bờm xích thố
ông tử vi thần thơm lừng thiên cổ
ta thơ cuồng vất vưởng mỗi tờ mây
để có lần ta chếnh choáng qua đây
chén rượu dỏm chừng không gượng nổi
ông linh hiển, mặt mày ông đỏ chói
đỏ mặt mình, ta gục dưới chân ông...
ông Hoàng Lộc đã…nổi điên.
là bữa em gọi ta bằng chú
chú như cha - ta đã hết đường
là bữa em gọi ta bằng bác
bác hơn cha - lại càng vô phương....
chú như cha - ta đã hết đường
là bữa em gọi ta bằng bác
bác hơn cha - lại càng vô phương....
xưng hô - xưng hô nghe quá mệt
bà con chi nhau mà lễ nghi?
thôi em gọi ta bằng thằng trớt
cho ta thêm dày dạn tình si
bà con chi nhau mà lễ nghi?
thôi em gọi ta bằng thằng trớt
cho ta thêm dày dạn tình si
họ hàng chi nhau mà chú bác
tình ta kìa - em hoài giả lơ
mà cho dù ta là chú bác
cứ yêu em - làm chi ta chừ ?
tình ta kìa - em hoài giả lơ
mà cho dù ta là chú bác
cứ yêu em - làm chi ta chừ ?
BÙI CHÍ VINH
SINH NGHI HÀNH
Sinh nghi ta viết một bài hành
Vợ nghi chồng, em út nghi anh
Cha nghi con cái, bè nghi bạn
Thủ trưởng thì nghi hết ban ngành
Láng giềng dòm ngó nghi hàng xóm
Ngoài đường nghi phố chứa lưu manh
Ngay ta khi viết bài in báo
Cũng nghi mình kiếm chác công danh
Trời ơi, mọi chuyện sinh nghi thiệt
Chén kiểu thường nghi kỵ chén sành
Vợ nghi chồng, em út nghi anh
Cha nghi con cái, bè nghi bạn
Thủ trưởng thì nghi hết ban ngành
Láng giềng dòm ngó nghi hàng xóm
Ngoài đường nghi phố chứa lưu manh
Ngay ta khi viết bài in báo
Cũng nghi mình kiếm chác công danh
Trời ơi, mọi chuyện sinh nghi thiệt
Chén kiểu thường nghi kỵ chén sành
Thời buổi công hầu như chén cứt
Thiếu chó, mèo ăn cũng rất nhanh
Mèo ăn cho chó leo bàn độc
Vừa sủa vừa nhai riết cũng rành
Trẻ con khát sữa ai cho bú
Vú mẹ gầy, sâu rúc nồi canh
Quang Trung bỏ núi Tây Sơn xuống
Hoảng hốt vì gương vỡ chẳng lành
Nguyễn Du chỉ một đêm dạo phố
Đoạn Trường ngồi viết lại Tân Thanh
Thuý Kiều phát triển nhiều như thế
Thảo nào đất nước hoá lầu xanh
Nhà tù phát triển nhiều như thế
Sĩ tử làm sao dám học hành
Thiếu chó, mèo ăn cũng rất nhanh
Mèo ăn cho chó leo bàn độc
Vừa sủa vừa nhai riết cũng rành
Trẻ con khát sữa ai cho bú
Vú mẹ gầy, sâu rúc nồi canh
Quang Trung bỏ núi Tây Sơn xuống
Hoảng hốt vì gương vỡ chẳng lành
Nguyễn Du chỉ một đêm dạo phố
Đoạn Trường ngồi viết lại Tân Thanh
Thuý Kiều phát triển nhiều như thế
Thảo nào đất nước hoá lầu xanh
Nhà tù phát triển nhiều như thế
Sĩ tử làm sao dám học hành
Ta làm thơ mà lòng đứt ruột
Suốt đời bao tử chạy loanh quanh
Lãnh tụ nói: đói quên nghi kỵ
Ơn ấy ngàn năm sáng sử xanh !
Suốt đời bao tử chạy loanh quanh
Lãnh tụ nói: đói quên nghi kỵ
Ơn ấy ngàn năm sáng sử xanh !
BÙI CHÍ VINH
CON GÁI BA MIỀN
CON GÁI BA MIỀN
GÁI BẮC
Con gái Bắc rất chịu
chơi
Ta dân Nam bộ ngỏ lời cầu hôn
Chịu chơi vì lắm hồi môn
Chẳng hạn răng khểnh, má tròn đồng xu
Chưa kể con mắt tiểu thư
Dáng đi công chúa, lời ru thiên thần
Ta thường dễ động lòng trần
Thấy con gái đẹp manh tâm ngó hoài
Ta dân Nam bộ ngỏ lời cầu hôn
Chịu chơi vì lắm hồi môn
Chẳng hạn răng khểnh, má tròn đồng xu
Chưa kể con mắt tiểu thư
Dáng đi công chúa, lời ru thiên thần
Ta thường dễ động lòng trần
Thấy con gái đẹp manh tâm ngó hoài
Các em mình hạc xương mai
Thấp cao vẫn nhớ, mập gầy vẫn thương
Chanh chua vẫn ngọt như đường
Nói xạo cách mấy vẫn tương tư hoài
Nhớ nhau "lồi hết vành tai
Lõm hai con mắt, lồi mười ngón chân"
Em tên Bích, Thảo, hay Dung
Hay Loan, Oanh, Yến... có lần chịu chơi
Từng yêu khi mới chào đời
Đêm nay gọi các em ơi, ta buồn
Thấp cao vẫn nhớ, mập gầy vẫn thương
Chanh chua vẫn ngọt như đường
Nói xạo cách mấy vẫn tương tư hoài
Nhớ nhau "lồi hết vành tai
Lõm hai con mắt, lồi mười ngón chân"
Em tên Bích, Thảo, hay Dung
Hay Loan, Oanh, Yến... có lần chịu chơi
Từng yêu khi mới chào đời
Đêm nay gọi các em ơi, ta buồn
Hà Nội băm sáu phố phường
Ngó môi em hết nhớ đường về Nam...
Ngó môi em hết nhớ đường về Nam...
GÁI HUẾ
Con gái Huế rất khó chơi
Ta dân Nam bộ thốt lời vũ phu
Khó chơi vì hát như ru
Nói như chim hót, bước như rắn trườn
Cộng lại thì thành văn chương
Trừ ra thì dễ bất thường động tâm
Ta dân Nam bộ thốt lời vũ phu
Khó chơi vì hát như ru
Nói như chim hót, bước như rắn trườn
Cộng lại thì thành văn chương
Trừ ra thì dễ bất thường động tâm
"Sơn bất tận, thuỷ bất thâm"
Lên núi Ngự mới ớn thầm sông Hương
Ta từ xưa thích du dương
Ưa trèo núi, khoái bơi xuồng lội sông
Giang hồ một phút yếu lòng
Kêu lên hai tiếng mặn nồng: Huế ơi!
Dù các em rất khó chơi
Nhưng ta cũng thử ngỏ lời bướm ong
Lên núi Ngự mới ớn thầm sông Hương
Ta từ xưa thích du dương
Ưa trèo núi, khoái bơi xuồng lội sông
Giang hồ một phút yếu lòng
Kêu lên hai tiếng mặn nồng: Huế ơi!
Dù các em rất khó chơi
Nhưng ta cũng thử ngỏ lời bướm ong
Các cô gái Huế nghe không
Kêu thêm tiểu muội đến bồng ta đi...
Kêu thêm tiểu muội đến bồng ta đi...
GÁI NAM
Con gái Nam rất ham chơi
Ta dân cùng xứ ngỏ lời biểu dương
Ham chơi đến lúc lên giường
Em còn xuống giọng cải lương rất... mùi
Sáng đèn nhớ lúc tối thui
Giàu sang em nhớ khoai lùi dính tro
Các em như miếng cá kho
Ngó vô thấy đã, cắn vô thấy... bà
Cắn vô xương gỡ không ra
Trừ khi trình diện ông già của em
Ta dân cùng xứ ngỏ lời biểu dương
Ham chơi đến lúc lên giường
Em còn xuống giọng cải lương rất... mùi
Sáng đèn nhớ lúc tối thui
Giàu sang em nhớ khoai lùi dính tro
Các em như miếng cá kho
Ngó vô thấy đã, cắn vô thấy... bà
Cắn vô xương gỡ không ra
Trừ khi trình diện ông già của em
Lên Đồng Nai, xuống Long Xuyên
Các em má lúm đồng tiền bắt ham
Chỉ người điên mới không tham
Ta tỉnh táo muốn gỡ làm vốn riêng
Kệ "đồng tiền" trắng hay đen
Ngày ta bỏ túi đợi đêm bỏ... mùng
Các em mới liếc đã... khùng
Hèn chi thi sĩ, anh hùng phải tiêu
Mỹ nhân nghĩ thiệt trớ trêu
Xưa nay danh tướng biết điều dưới "cơ"
Vòng Bến Tre, bọc Cần Thơ
Ở đâu ta cũng choán giờ cơ quan
Nước dừa em tắm thả giàn
Ta vốn đàng hoàng cũng lén rình coi
Các em má lúm đồng tiền bắt ham
Chỉ người điên mới không tham
Ta tỉnh táo muốn gỡ làm vốn riêng
Kệ "đồng tiền" trắng hay đen
Ngày ta bỏ túi đợi đêm bỏ... mùng
Các em mới liếc đã... khùng
Hèn chi thi sĩ, anh hùng phải tiêu
Mỹ nhân nghĩ thiệt trớ trêu
Xưa nay danh tướng biết điều dưới "cơ"
Vòng Bến Tre, bọc Cần Thơ
Ở đâu ta cũng choán giờ cơ quan
Nước dừa em tắm thả giàn
Ta vốn đàng hoàng cũng lén rình coi
Rình coi con quạ kêu rồi
Quạ kêu "nam đáo" nữ ơi, đề phòng
Phải không Đào, Cúc, Thu, Hồng
Ta trai khác họ đem lòng nhớ thương
Quạ kêu "nam đáo" nữ ơi, đề phòng
Phải không Đào, Cúc, Thu, Hồng
Ta trai khác họ đem lòng nhớ thương
QUANG DƯƠNG
MẮT
LÁ RĂM
<3
Mắt lá răm em làm ta trợt cẳng
Lỡ té rồi sức mấy chịu trèo lên
Dù sặc nước no cành hông mặc kệ
Không biết bơi, ta chấp nhận xâm mình
Lỡ té rồi sức mấy chịu trèo lên
Dù sặc nước no cành hông mặc kệ
Không biết bơi, ta chấp nhận xâm mình
Trái tim ta ngây thơ vô số tội
Đã bầm trầy, xin em cứ tự nhiên
Đem ướp muối hay kho tiêu cũng được
Mặn và cay kể từ buổi trời hành
Đã bầm trầy, xin em cứ tự nhiên
Đem ướp muối hay kho tiêu cũng được
Mặn và cay kể từ buổi trời hành
Tuy mái tóc nhùm nha màu sương
gió
trên đầu ta . Phiền não cũng đôi điều
Nhưng tự điển tra tìm từng trang sách
Không có dòng nào cấm già khụ biết yêu
trên đầu ta . Phiền não cũng đôi điều
Nhưng tự điển tra tìm từng trang sách
Không có dòng nào cấm già khụ biết yêu
Trong giếng mắt rõ ràng ta chết
đuối
Kể từ khi ngoan cố tự trầm mình
Lúc nào đó hàng mi em có khép
Nhớ giọt buồn ta còn bám khoé lá răm
Kể từ khi ngoan cố tự trầm mình
Lúc nào đó hàng mi em có khép
Nhớ giọt buồn ta còn bám khoé lá răm