Thứ Ba, 9 tháng 4, 2019

Mùa thu chết


áo khăn đã sẵn từ hôm trước.
cứ giục đi về phía mùa thu “
Tran Thien Thi

Mùa thu chết ? không, mùa thu trốn mất !
Uổng công tôi chờ đợi rủ đi cùng.
Con rạch nhỏ trưa qua chang chang nắng,
Chiều nay ngồi bó gối - mưa trên sông.



Ngày gì như thể ngày tận thế,
Nắng nóng nung người gió đứng yên,
Chiều gì như thể chiều ép uổng,
Rượu nhạt môi, khăn áo ướt mưa chiều…
Em có ráng chăng cũng vài ba bốn bận,
Chờ rồi chờ mấy năm đợi mùa thu,
Anh kể :
" hoa lau trắng như sóng bạc trên đồi,
" nhiều cành phượng vẫy chào đường đến lớp,
" mây trời xanh gió vờn tà áo trắng,
" cơn gió lạnh chẳng là gì, đàn bướm vội điệu đà khép nép với foulard
" ...
Anh không dối nhưng mùa thu trở chứng,
Tuyhoa còn quá nóng sau trung thu.
Chưa thấy chút gì thu đã mưa tràn, lũ cuốn.
Ngửa mặt lên trời, chưởi hùa khơi khơi !
Mùa hè lỡ đánh mất, xứ sở hoa vàng trên cỏ xanh còn trong film,
Mùa thu lỡ đánh mất, nằm xuống bên này nghe anh kể chuyện…mùa thu !

06-11-17