Thứ Hai, 8 tháng 4, 2019

Sơn Hà nguy biến

Nhớ ra chi những bài thơ cũ, gợi thêm đau lòng !
Loa loa loa...
1.
cần nhiều trái tim biết nhục
khi lừa thầy phản bạn phụ tình nhau
2.
cần nhiều trái tim biết đau
khi nhìn quanh nơi mình đang sống
3.
con mắt mở to con tim nóng bỏng
thấy rõ kẻ thù để biết sống vì nhau
...
                                                rừng vàng biển bạc nát nhàu...


NHỮNG ĐÔI MẮT TRƯỜNG SƠN 
Qua Dak rông, đêm Khe Sanh lành lạnh
Ly rượu bạn mời sóng sánh nghiêng nghiêng
Ừ, thì say bỡi đồi cao dốc lượn
A Lưới, A Sầu, Làng Vây ... đau nhói khó quên
Ừ, thì mai mình về đường 9 luôn
Để biết bia chiến thắng hai bên đường ai dựng đứng
Để thấy nơi anh em của mình gom về nằm xuống
Sắp lớp mấy vạt đồi đặt tên gọi Nghĩa trang
...
Gio Linh ôm nắng lửa Trường sơn
Triệu đôi mắt đang dõi về phía Đông nghèn nghẹn !
BIỂN ĐÔNG 
Giặc hằm hè biển Đông sóng dậy
Lòng người dựa lưng núi không yên
Đất nước hai phần giáp biển
Phần bên kia núi dựng trùng trùng
Nghìn năm giữ đất giữ nước
Cũng có trăm năm giặc ở bên trong

Vua hèn tôi nịnh đầu quân giặc
Dân đen áo vải dựng cờ đào
Vua sáng tôi hiền dân một dạ
Đất nước mình đâu dễ bước qua ...

Đêm qua lại nghe tin tàu lạ
Đánh đuổi tàu ta ở biển mình !


NGƯỜI DƯNG CÙNG MẸ
Tháng Năm, từ cuối tháng Giêng
Vui riêng chắt mót, buồn chung quá buồn
Đong đưa hò hát làm tuồng
Đóng vai ngoác miệng ...luôn luôn như hề !

Cái buồn lật sấp giấc mơ
Cái cười méo xệch ngu ngơ lừng khừng :
Anh em gì đám người dưng
... bạc tình !